Th

Ngày đăng: 06-11-2010 | Lượt xem: 2356

THÁNH GIÁO

CÂY MÙA XUÂN 
            1
Lo tu cho thấu chỗ cơ mầu,
Mầu nhiệm thoát lìa chốn vực sâu;
Sâu thẳm cuộc đời ai đặng thấu?
Thấu chăng vạn loại cũng chung bầu.
Thích Ca Mâu Ni – TTTH 1
            2
Lời THẦY đã dặn đó này con,
Con quyết lo sao Chánh lý tròn;
Tròn mối Đạo nhà còn tận độ,
Độ người mình trước phải lo tròn.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TTTH 1
3
Con ôi! MẸ vì con lắm lúc,
Con ôi! Còn đôi chút nữa thôi;
Thôi rồi chi nữa con ôi!
Mà toan ở mãi quên ngôi vị mình.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 1
4
Xưa lúng túng quên ngừa, quên dặn,
Nay biết rồi, rồi cũng như xưa;
Cuộc đời sớm nắng chiều mưa,
Thế gian ở mấy cho vừa hỡi con.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 1
5
Hay dở nên hư cũng bởi mình,
Bởi mình chậm trễ phải làm thinh;
Khó như các Đấng tiền thân hóa,
Mà cũng dư trăm kẻ hiểu mình.
Quan Âm Bồ Tát – TTTH 1

                                                                        6

Bể khổ vơi vơi tiếng khóc ai,
Khóc người không mắt lại không tai;
Cuộc đời giả tạm con nghe thấy,
Sao cứ đành cam thế miệt mài.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 1
7
Con ơi dạ chớ hao mòn,
Tu hành muôn kiếp vững còn ngôi xưa.
Cuộc đời mai nắng chiều mưa,
Sao bằng Tiên cảnh không trưa sớm gì.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 1
8
Trò mãi cứ, cứ lo danh lợi,
Lợi mà chi, danh hỡi mà chi;
Chi rồi một cái đời ly,
Ly chi kẻ ở, người đi, không đành.
Lê Sơn Thánh Mẫu – TTTH 1
9
Còn những việc chi chi Lão dặn,
Đều tùy thời mà chẳng quá bôn;
Quá vui sẽ có quá buồn,
Quá hay thì thấy có nguồn dở ra!
Đức Lý Giáo Tông – TTTH 1
10
Biết đã hẳn, chớ lùi, chớ thối,
Biết đã rồi, khó nỗi  khôn bươn;
Đời ôi! Kìa mộng huỳnh lương!
Sớm còn, tối mất, tang thương lẽ Trời .
Vân Hương Thánh Mẫu – TTTH 1
11
Bớ trẻ lo tu, chóng gặp THẦY,
Quê nhà trẻ vốn ở phương Tây;
Trần  gian bể khổ chi ham muốn,
Muốn kiếm CHA, ta phải đến đây.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TTTH 1
12
Mến chi cõi sớm mưa chiều nắng?
Ham chi nơi mai nắng, tối vừa?
Lời THẦY con đã nhớ chưa?
Con ôi! Chớ có thỏng thừa nghe con!
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TTTH 1
13
Xem bả lợi, mồi danh trước án,
Ngó văn minh mà cảm con thơ;
Lẽ nào trẻ lại quá khờ,
Xa đường đạo đức, khổ chờ bên con.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTHT 1
14
Con còn nhớ bút tô kinh sám,
Trẻ có hay điểm sám mấy niên;
MẸ thường gọi tỉnh con hiền,
MẸ thường nhắc nhở trò Tiên tu hành.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTHT 1
15
Xuân giờ bảo con ra gánh Đạo,
Xuân giờ khuyên con tạo Cơ quan;
Xuân kêu con thẳng một đàng,
Xuân khuyên con chớ chàng ràng tự cao.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TTTH 1
16
Đừng tham vọng làm thầy làm chủ,
Đừng khoe khoan đã đủ lòe người;
Ở đâu cũng sứ mạng Trời,
Nguyên nhân cấu tạo lẽ đời ai hay.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TTTH 1
17
Đời với Đạo chưa hò chung khúc,
Bước lên đi đốt đuốc rọi đàng;
Quẹo quanh nhờ ở bền gan,
Quanh quanh quẹo quẹo ta toan đưa đường.
Đức Trần Hưng Đạo – TTTH 2
18
Con tin Đạo mau ra hành Đạo,
Đạo hiểu rồi tâm não thông minh;
Giáng thăng con thấy bên mình,
Bên con có phép vô hình chở che.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TTTH 2
19
Sao chưa sớm mưu mô giải thoát,
Sao chưa làm Bồ Tát mau đi?
Sao ai ai cũng diên trì,
Tu chừng, tu đỗi, ù lì không lo.
Phổ Đà Bồ Tát – TTTH 2
20
Bước bước mau đi bước bước đi!
Bước đi cho kịp đến khoa kỳ;
Công phu công quả đem theo nhỉ,
Hạnh đức lòng thành mấy món thi.
Quan Thánh Đế Quân – TTTH 2
21
Ai người thật sự thiết tha,
Không danh chẳng lợi thật thà được ơn.
Ai chừ cương tỏa dừng chơn,
Muối dưa giải thoát, nấu đơn trị lòng.
Quan Thánh Đế Quân – TTTH 2
22
Vào tu sớm sớm cho rồi!
Đừng đi vơ vẩn, đừng ngồi ngẩn ngơ!
Có gì mộng ảo mà mơ?
Có chi giả tạm mà chờ uổng công?
Quan Thánh Đế Quân – TTTH 2
23
Của đời chung hưởng chung lo,
Đừng vì cá tánh so đo hẹp hòi.
Đừng bày vẽ muỗi thành voi,
Niệm câu danh hiệu lóng còi Thiên quân.
Quan Thánh Đế Quân – TTTH 2
24
Ai người cầm thước nhắc cân,
Ai người biết tính lo gần lo xa.
Ai người thật sự thiết tha,
Không danh chẳng lợi thật thà được ơn.
Quan Thánh Đế Quân – TTTH 2
25
Thong thả chiều mai hưởng phước lành,
Pháp quyền nương đó để tu hành;
Công phu công quả chung xây đắp,
Chớ dạ thờ ơ phải nhọc nhành.
Quan Âm Bồ Tát – TTTH 2
26
Con chớ có dần dà trễ bước,
Trễ bước rồi sao được an thân;
Muôn năm mới có một lần,
Lần ba không gặp vô phần lắm con!
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 2
27
Khuyên con chớ dừng chân chỗ hiểm,
Mà cũng đừng tìm kiếm đâu xa;
MẸ trong các thể thân hòa,
Đạo trong thanh tịnh ruột rà thân yêu.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 2
28
Thần Tiên đã hết lời dạy bảo,
THẦY MẸ hằng chu đáo nhủ khuyên;
Trần ai là lửa não phiền,
Con vào chi đó mà điên đảo hồn?
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 2
29
Cơ lập Pháp ban truyền khắp cõi,
MẸ khuyên con bước giỏi kịp kỳ;
Kệ kinh, công quả vào thi,
Thi tâm đức đủ Pháp nghi Đạo nhà.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 2
30
Lo kinh kệ cho tròn chiều sớm,
Lo sửa mình can đảm tiến lên;
Hằng ngày đạo đức đừng quên,
Giờ làm giờ nghỉ con nên xử tròn.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 2
31
Đừng nhàn rỗi xúm ngồi đùa bỡn,
Kiệm những giờ chơi giỡn lập công;
Con ôi! Quả phúc lo trồng,
Con ôi! Khuya sớm dọn lòng thờ Cha.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 2
32
Người đạo đức có  quyền tốt đẹp,
Người chơn thành có phép mầu vi;
Người nào còn thị còn phi,
Thì THẦY cũng phải xa đi cho rồi!
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TTTH 2
33
Giữ một dạ trước sau lành mạnh,
Cố tu trì tệ bệnh sửa ngay;
Lo tu lo học hằng ngày,
Hành công lập đức xưa nay cho tròn.
Tiếp Văn Pháp Quân – TTTH 2
34
Nếu có công đừng vì kể lể,
Nếu thương đời đừng nệ thân danh;
Lòng con như tấm vải lành,
Nếu con không khéo nó thành tả tơi!
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TTTH 2
35
Con chiều chuộng vì Đời mến Đạo,
Con ôn hòa mong tạo quả duyên;
Con trong nhục mạ không phiền,
Thứ tha kẻ quấy là Tiên Thánh rồi.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TTTH 2
36
Sao phẩm ấy không ngồi lại bỏ?
Bạch Ngọc Kinh là đó các con!
Con tranh danh thế cho còn,
Còn danh còn thế thì mòn quả công.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TTTH 2
37
Giũ sạch trần ai rất nhẹ nhàng,
Lưng bầu nước Thánh dạo mười phương;
Nghiệp duyên cởi mở do người muốn,
Muốn được lên Tiên, lánh mộng trần.
                        Ngài Lê Kim Tỵ- TTTH 3
                 38
Ta thương nhau thì THẦY yêu quí,
Ta ghét nhau làm lụy Đạo nhà;
Ta còn lắm tiếng lại qua,
Cũng như xẻ thịt phanh da của THẦY!
                 Chơn Giác Nương Nương – TTTH 3
                 39
Chung một Đạo trong tình cốt nhục,
Phải thương yêu giáo dục lẫn nhau;
Người đau là tức mình đau,
Người còn lầm lỗi ta nào không lây.
                 Chơn Giác Nương Nương – TTTH 3
40
Tâm chướng ngại mê tân chìm đắm,
Tâm câu mâu chịu lắm đau buồn;
Tâm mê mất cả trí khôn,
Tâm còn chấp nhứt tự chôn lấy mình.
Chơn Giác Nương Nương – TTTH 3
     41
Sao không lo chuộc tội tình?
Vào tu để lánh oan tình thế gian.
Để hồn về Cực lạc bang,
Nhẹ nhàng bước Thánh linh quang chiếu ngời.
Quan Thánh Đế Quân – TTTH 3


42
Xa lìa tình thức lả lơi,
Không hơn chẳng kém lánh đời thị phi.
Dốc lòng học đức từ bi,
Luyện tâm Bồ Tát tiếp kỳ Thánh ân.
Quan Thánh Đế Quân – TTTH 3
43
Ai người có chí bền gan,
Hồi đầu tỉnh ngộ bước sang cửa Trời.
Xa lìa tình thức lả lơi,
Không hơn chẳng kém lánh đời thị phi.
Quan Thánh Đế Quân – TTTH 3
44
Ai người chìm đắm mê tân,
Quay về nẻo chánh tu thân độ mình.
Cửa Trời mở rộng thinh thinh,
Đón chờ cửu nhị tàn linh trở về.
Quan Thánh Đế Quân – TTTH 3
45
Trần hoàn khổ lắm người ơi!
Say mê theo thói tình đời ra chi.
Ở trần sớm thị chiều phi,
Một trường giành giựt ai bi não nùng!
Quan Thánh Đế Quân – TTTH 3
46
THẦY thương con lắm lần nhắc nhủ,
THẦY nói ra đã đủ mọi lời;
Cuộc trần sớm đổi chiều dời,
Cái thân Quyền Pháp được Trời chở che.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TTTH 3
47
Con mãi được gần Cha thì phước,
Con mãi tu thì được an lành;
Con tu trọn vẹn thì thành,
Con còn tài sắc lợi danh sao toàn.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TTTH 3
48
Đã kêu gọi mấy lần chưa tỉnh,
Đã nỉ non ngớ nghỉnh tìm ai;
Khi không bôi mặt vẽ mày,
Đến cơn nghiêng đổ mới hay tội tình.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TTTH 3
49
Công trình công quả công phu,
Can trường dõng bước yên vui tiến về.
Thoát vòng danh lợi khen chê,
Đường tu mạnh dạn Bồ Đề hưởng thân.
Đức Trần Hưng Đạo – TTTH 3
50
Khuyên con chớ thờ ơ chậm chạp,
Phải gắng lên  đền đáp ơn THẦY;
Bên mình Đạo lý vui say,
Thì đây mới phải con THẦY lần ba.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TTTH 3
51
Bước tu khó nhọc biết bao lần,
Ngoại khảo, khảo rồi khảo đến thân;
Nếu chẳng lo âu xui trễ bước,
E còn chìm đắm biển hồng trần.
Chơn Khai Đạo Sĩ – TTTH 3
52
Hồng trần là chốn tạo tiền nhân,
Tạo tác người nên Phật Thánh Thần;
Ai biết vào tu cầu Đạo Pháp,
Ngày mai Phước Huệ có riêng phần.
Chơn Khai Đạo Sĩ – TTTH 3

53

Mãi cứ mãi dần dà chậm chạp,
Không lo trau Quyền Pháp cho minh;
Đắm say vật chất hữu hình,
Lời ngay tiếng phải làm thinh giả khờ.
Lê Sơn Thánh  Mẫu – TTTH 3
54
Giàu sang đó rồi nguy khổ đó,
Lành mạnh đây rồi ngó ốm gầy;
Cuộc đời bọt nước bèo mây.
Không tu không chỗ níu tay nương mình.
Lê Sơn Thánh  Mẫu – TTTH 3
55
Phủi hai tay là rồi một kiếp,
Một kiếp rồi oan nghiệp chớ chi;
Biết rồi sao chẳng vứt đi,
Đi theo Chánh pháp Tam Kỳ mà tu.
Lê Sơn Thánh  Mẫu – TTTH 3
56
Tu sao chẳng công phu công quả,
Tu sao không đắp vá lỗi lầm;
Tu sao chẳng chịu quyết tâm,
Tu chừng tu đổi tính năm tính ngày
Lê Sơn Thánh  Mẫu – TTTH 3
57
Con khờ dại lòng son nhuộm mực,
Con ngu ngây giành giựt bả đời;
Khi nguy vái Mẹ kêu Trời,
Qua rồi quên phứt những lời vái van.
Lê Sơn Thánh  Mẫu – TTTH 3
58
Ngày đêm phải, niệm thường Phật Pháp,
Khí Thái hòa thu nạp vào trong;
Tu sao siêu độ giống giòng,
Tổ tiên thoát khổ, mới mong Đạo thành.
Bảo Thọ Thánh Nương – TTTH 3
59
Tu giải thoát nợ nần, oan trái,
Tu tìm nơi chánh đại, quang minh;
Thường khi ôn cố phận mình,
Làm sao để đón Thánh linh vào người.
Bảo Thọ Thánh Nương – TTTH 3
60
Quyết lo tu sẽ thông lẽ Đạo,
Quyết lo tu cải tạo đời người;
Đời người chi đó mà vui!
Sanh, đau, già, chết đủ mùi khổ tân.
Lê Sơn Thánh Mẫu – TTTH 3
61
Nay gặp Đạo Hồng ân tắm mát,
Tu Pháp Quyền giải thoát thế gian;
Tu hành phải có chí gan,
Thắng bao ma quỉ rắp đàng nghiệt oan.
Lê Sơn Thánh Mẫu – TTTH 3
62
Nên người đạo đức dễ gì đâu,
Phải nhịn nhục người phải mến nhau;
Công  quả lo bòn trai giới giữ,
Giữ câu đạo hạnh gắng công phu.
Lê Sơn Thánh Mẫu – TTTH 3
63
Mấy trẻ sao không gắng bước lên,
Muốn tu phải lập chí cho bền;
Ở đời danh lợi theo cù rủ,
Dứt sạch thị phi mới được nên.
Lê Sơn Thánh Mẫu – TTTH 3
64
Con nầy nhớ trần tình giả tạm,
Chớ đắm mê chôn hãm linh hồn;
Quê xưa trở bước mau chồn,
Cuộc đời thay đổi dập dồn khổ vui.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TTTH 3
65
Con nghĩ lại mà lo tu học,
Để tâm thành mà dốc tiến lên;
Công phu công quả đắp nền,
Lâu đài hạnh phúc mới bền dài lâu.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TTTH 3
66
Đã thi nhau đóng công góp của,
Để cho thành như đủa đủ đôi;
Hôm nay cũng tạm xong rồi,
THẦY khen con khéo vun bồi quả công.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TTTH 3
67
Công hay của bởi lòng vì Đạo,
Lòng khéo tu mới tạo phước duyên;
Có công THẦY sẽ ban Quyền,
Có lòng THẦY sẽ trao truyền Pháp môn.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TTTH 3
68
Kể công con cộng dồn mấy hội,
Liên tiếp theo đường lối THẦY khai;
Đi qua một đoạn truông dài,
Mới hay lầy lội chông gai khoảng đời.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TTTH 3
69
Nay đã gần đến nơi đến chốn,
Chốn tạm yên là chốn nghỉ chân;
Nghỉ rồi con lại đăng sơn,
Long Hoa dự hội gội ơn phước dày.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TTTH 3
70
Lo tu thân nhờ Trời che chở,
Lo tu tâm có thuở thanh nhàn;
Đời người mai khóc chiều than,
Phù sinh mộng ảo tro tàn chớ chi.
Đào Hoa Thánh Mẫu – TTTH 3
71
Nghe lời ta từ nay gắn bó,
Mặc trò đời nói nọ nói kia;
Đạo tâm giây phút chớ lìa,
Mối dây thân ái sớm khuya nối liền.
Đào Hoa Thánh Mẫu – TTTH 3
72
Thân không kể bạc tiền há kể!
Không kể thân nào kể chi danh!
Cái thân là cái của mình,
Mà còn hư hoại phù sinh kia mà!
Đào Hoa Thánh Mẫu – TTTH 3
73
Lo chiều sớm dựa nương đạo đức ,
Nghiệp Thần Tiên cố sức đắp xây;
Bao nhiêu công quả đủ đầy,
Ngày về Tiên cảnh vui vầy thảnh thơi.
Đào Hoa Thánh Mẫu – TTTH 3
74
Thôi đi trẻ một chừa hai bỏ,
Bỏ lòng phàm mới có lòng Tiên;
Lòng phàm tạo chác não phiền,
Kéo lôi các trẻ triền miên luân hồi.
Đào Hoa Thánh Mẫu – TTTH 3
75
Lòng Tiên sẵn biết bao Quyền Pháp,
Giải thoát ngoài ô hợp tối tăm;
Thoát ngoài nghiệp trái thăng trầm,
Nhẹ nhàng không buộc trói tâm nhọc nhành.
Đào Hoa Thánh Mẫu – TTTH 3
76
Tu đi trẻ cho thành quả Đạo,
Tu đi trò cải tạo đời mê;
Tu đi Tiên cảnh được về,
Oan gia được dứt nặng nề sạch trong.
Đào Hoa Thánh Mẫu – TTTH 3
77
Tu đừng chứa ở lòng hờn giận,
Phải ôn hòa thủ phận làm hơn;
Tu cho trót, gọt cho trơn,
Đừng làm lứa nhứa chùn chơn qua ngày.
Đào Hoa Thánh Mẫu – TTTH 3
78
Chung nhau lại mà khiêng chướng ngại,
Đông tay bưng hắt trái bên đường;
Trò nào oan trái còn vương,
Sẵn gươm trí tuệ đoạn thương dứt tình.
Đào Hoa Thánh Mẫu – TTTH 3
79
Sống làm chủ thân tâm dục vọng,
Chủ tham sân mới mọng nên Hiền;
Sống mà nô lệ đồng tiền,
Khác nào con mọi đứa điên biết gì.
Đào Hoa Thánh Mẫu – TTTH 3
80
Đoàn Giải thoát kịp kỳ xây dựng,
Lo làm sao đứng vững không nghiêng;
Làm sao trọn giữ Pháp Quyền,
Có tay lèo lái con thuyền tới nơi.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 3
81
Giải thoát được cửa Trời chờ đón,
Giải thoát rồi thân gọn nhẹ nhàng;
Đường tu vững chắc bình an,
Tự do hưởng trọn Niết bàn yên ngôi.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 3
82
Nếu lập chí tu rồi đâu khó,
Lòng nhẹ không sáng tỏ như như;
Nghiệp duyên phủi sạch bây chừ,
Đem thân  gánh Đạo độ người trầm luân.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 3
83
Giải thoát được là Thần là Thánh,
Giải thoát rồi nhẹ gánh trần ai;
Bốn tường đã được đứng ngoài,
Sống trong cảnh tục mắt tai được thuần.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 3
84
Người làm chủ lấy thân là quí,
Lánh bụi đời vong kỷ duy tha;
Coi trong bốn biển một nhà,
Lòng thương sanh chúng thiết tha cứu đời.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 3
85
Trong Giáo hội có người cán đáng,
Xứng vai tuồng Thiên mạng Hồng ân;
Công lao Quyền Pháp lãnh phần,
Giúp Đời mở Đạo quên thân mới thành.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 3
86
Các con gắng tu hành đến đó,
Muốn thành Tiên chịu khó đi con;
Mê đời trí tuệ hao mòn,
Biết tu công hạnh được tròn phước duyên.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 3
87
Đừng dụ dự lợi quyền dẫn dắt,
Đừng đắm mê bị chẹt khó về;
Luôn luôn nhớ lấy lời thề,
Giới qui giữ vẹn chớ hề đổi thay.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 3
88
Này con ôi! Từ nay cố gắng,
Một lòng tu cho đặng về ngôi;
Bấy lâu con khổ lắm rồi,
Diêu Cung lòng MẸ đứng ngồi không yên.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 3
89
Hôm nay con Pháp Quyền được gắn,
Sớm chiều lo chiến thắng nội tâm;
Ý tình dẫn dắt sai lầm,
Ngự kềm tham dục chăm chăm nhớ THẦY.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 3
90
Mang tràng hạt nơi tay trì niệm,
Tối sớm thường kiểm điểm thân tâm;
Lỡ ra phạm phải lỗi lầm,
Mau mau cải hối để tâm nhẹ nhàng.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 3
91
Đừng hơi đâu luận bàn thế sự,
Chuyện thị phi lành dữ ngoài tai;
Để lòng thanh tịnh hôm mai,
Đón chờ ơn phước Cao Đài THẦY ban.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 3
92
Gương trong chớ để bụi lem mờ!,
Miệng sạch con đừng học nói dơ;
Ý Thánh chớ nên pha ý tục,
Thân là cốt cách chớ làm nhơ!
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 3
93
Đã hai lượt giáng trần mở Đạo,
Đem Ngũ Hành Tam Bảo truyền ban;
Ngán nhiều cho khách trần gian,
Biển mê mãi cứ mê man biết gì!
Vô Lượng Thọ Quang – TTTH 3
94
Bởi vậy có Tam Kỳ Phổ Độ,
Gặp được rồi giác ngộ mà tu;
Sớm chiều gia sức công phu,
Một thân đắc quả muôn thu thanh nhàn.
Vô Lượng Thọ Quang – TTTH 3
95
Nay nhờ được ơn Trời rộng mở,
Ta rán lo mài giũa thân phàm;
Dứt lòng ái ố sân tham,
Cắt dây oan trái mê ham kiếp đời.
Nguyễn Thanh Phương – TTTH 3
96
Mê vật chất quên lời giáo huấn,
Đắm lợi danh hờ hững lòng tu;
Muốn ham chừng mấy cho phu?
Quê xưa vị cũ làm lu làm mờ.
Lê Sơn Thánh Mẫu – TTTH 3
97
Lên tiếng gọi khuyên tu nhắc tỉnh,
Bao lời khuyên công hạnh giồi mài;
Mà rồi cũng cứ mê say,
Chưa buông tài sắc chưa ngoài tham sân.
Lê Sơn Thánh Mẫu – TTTH 3
98
Trò sao cứ ù lì chậm rãi,
Nước kề chân không nhảy thoát thân;
Làm chi sớm lựa mai lần,
Hỏng phần thanh phước, hỏng phần thế gian.
Lê Sơn Thánh Mẫu – TTTH 3
99
Còn hoi hóp mưu toan bay nhảy,
Khí lực tàn quấy phải làm chi;
Có duyên gặp Đạo Tam Kỳ,
Sớm lòng hồi tỉnh ơn THẦY khai minh.
Lê Sơn Thánh Mẫu – TTTH 3
100
MẸ Tây Cung nhiều khi buồn bã,
Trách cho trò lòng dạ đổi thay;
Rồi đây chịu kiếp đọa đày,
Nếu lòng co cượng Thiên oai đến mình.
Lê Sơn Thánh Mẫu – TTTH 3
101
Lo tu học kệ kinh giồi luyện,
Luyện lòng mình chớ luyện phàm phu;
Một tu ba bốn cũng tu,
Tu thì mới thoát Diêm u bắt hồn.
Lê Sơn Thánh Mẫu – TTTH 3
102
Con tu con giữ cho tròn,
Có THẦY thì ắt đời con ngại gì.
Đường lành con gắng lên đi,
Đường chông gai đó chớ đi khổ sầu.

                Ngọc Hoàng Thượng Đế – TTTH 4

103
Đường lên Tiên gay go chẳng dễ,
Phải bền công mới thể đến nơi;
Về Tiên được sống đời đời,
Ở trần bao kiếp đổi dời trầm luân.
Bảo Thọ Thánh Nương – TTTH 4
104
Mình lướng vướng mối tình thế sự,
Mình quẩn quanh tư lự lợi danh;
Mình chưa rót cạn tất thành,
Chưa gan anh tuấn bỏ đành ái ân
Bảo Thọ Thánh Nương – TTTH 4
105
Ngôi Thiêng Liêng có phần chờ đợi,
Đợi chờ người sớm tối vắng tin;
Thoảng qua xúm lại cầu xin,
Xin rồi chẳng để lòng tin quyết lòng.
Bảo Thọ Thánh Nương – TTTH 4
106
Tu chi được mà mong nên Thánh,
Dễ chi tu mà lánh bụi đời;
Ai còn tu giỡn tu chơi,
Làm sao thấy được Ơn Trời kỳ Ba
Bảo Thọ Thánh Nương – TTTH 4
107
Đường Giải Thoát nói là nói thế,
Chớ mấy người đã dễ làm xong;
Tới lui tính toán lòng dòng,
Vui đi buồn đứng thì mong chi thành
Bảo Thọ Thánh Nương – TTTH 4
108
Đường giải thoát ơn lành đã mở,
Mở rước người sạch nợ trần ai;
Người nầy có một không hai,
Coi thân tro bụi đứng ngoài lợi danh.
Bảo Thọ Thánh Nương – TTTH 4
109
Danh không chuộng hòa mình lẽ sống,
Lợi không say ảo mộng tỉnh rồi;
Việc đời muôn việc đều thôi,
Trải lòng ở với người người đẹp vui.
Bảo Thọ Thánh Nương – TTTH 4
110
Khen chẳng nhận không lùi ma nạn,
Được chẳng mừng quyết đoạn trần căn;
Chẳng vì tấm mặc miếng ăn,
Miếng ăn tấm mặc chia bằng sớt chung.
Bảo Thọ Thánh Nương – TTTH 4
111
Người Giải Thoát không không trong sạch,
Giải thoát rồi là cách làm gương;
Gương trong bởi biết chùi thường,
Người tu Giải Thoát đường đường công nhiên.
Bảo Thọ Thánh Nương – TTTH 4
112
Quên được mình mới nên xứng đáng,
Quên được mình mới sáng lòng ra;
Quên quê hương, quên cửa nhà,
Quên thù ngày trước, quên bà con đây.
Bảo Thọ Thánh Nương – TTTH 4
113
Quên để tu thân nầy thanh tịnh,
Quên để lòng khỏi dính trái oan;
Quên thân, thân mới vẹn toàn,
Đưa thân thử thách đá vàng là sao.
Bảo Thọ Thánh Nương – TTTH 4
114
Thân tu rồi mới vào Tu xá,
Thân tu rồi mới hạ kiêu căng;
Thân tu giai cấp ban bằng,
Thân tu chiều sớm luyện rèn cho tinh.
Bảo Thọ Thánh Nương – TTTH 4
115
Lòng không để thất tình gây loạn,
Ý đừng mơ tán loạn gần xa;
Tai nghe lời chửi bỏ qua,
Mắt trông điều trái lòng ta đừng hờn.
Bảo Thọ Thánh Nương – TTTH 4
116
Đừng còn tính thiệt hơn so sánh,
Khổ của đời nên gánh nên chia;
Tu hành dậy sớm thức khuya,
Tay nương tràng hạt chớ lìa Nam mô.
Bảo Thọ Thánh Nương – TTTH 4
117
BA nên gắng đề phòng nội khảo,
BỐN luôn luôn hoài bảo thanh danh;
Công tư cân nhắc cho rành,
Phải là chí kỉnh chí thành ưu tư.
Đức Ngô Minh Chiêu – TTTH 4
118
Lo cho con trễ đò phổ độ,
Lo cho con ái ố không chừa;
Mùi đời mãi cứ say sưa,
Tới đâu hay đó sớm trưa đò đầy.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 4
119
Cơn mạt kiếp Diêm phù tội lỗi,
Không ăn năn khó đổi duyên lành;
Sớm chiều con cứ chạy quanh,
Theo mồi vật chất giựt giành mãi thôi.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 4
120
MẸ vì con đứng ngồi không vững,
MẸ trông con lơ lững nhớ thương;
Từ lâu con bị lạc đường,
Hôm nay THẦY đến Nam phương độ về.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 4
121
Đánh tỉnh dậy còn mê như cũ,
Kêu hao hơi cứ ngủ ư – ư!
Thật con quá dại quá hư,
Họa tai đã tới bao chừ mới kinh?
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 4
122
Con sao chẳng mến tình quê cũ,
Con sao quên Từ Phụ ngôi Trời!
Dâm cây mọc rễ dưới đời,
Tưởng là chắc chắn không dời đổi sao?
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 4
123
Bao tội ác THẦY tha THẦY cứu,
Hội Tam Kỳ qui tụ nguyên nhân;
Nầy con, đừng lựa mai lần,
Trễ chơn đâu được phước phần dành cho.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 4
124
Con phải gắng mà lo tu học,
Con chớ đừng lăn lóc lợi danh;
Tam qui ngũ giới sửa mình,
Trọn tin Quyền Pháp được thành Phật Tiên.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 4
125
Đừng để cho MẸ phiền THẦY giận,
Mà phải cam phế tận ngôi xưa;
Bao nhiêu quấy quá nên chừa,
Vui câu đạo hạnh muối dưa rèn lòng.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 4
126
Đem thân mà lập công đền tội,
Lấy tâm mà sám hối nguyện cầu;
Tứ thời cúng sám luyện châu,
Để lòng thanh tịnh phép mầu được ban.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 4
127
Rủ nhau tu cho ra đạo đức,
Nhắc nhau đừng giận tức rầy la;
Cùng về Sóc Vọng chầu Cha,
Tuân nghe Họ Đạo thiết tha thi hành.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 4
128
Bỏ những thói lanh chanh bừa bãi,
Bỏ những điều khôn dại thế gian;
Trò Tiên phải giữ đàng hoàng,
Dễ dui nghĩ bướng làm càng nói vơ.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 4
129
MỘT khuyên con kính thờ Đạo cả,
HAI khuyên con xa bả trần tình;
BA khuyên sớm tối sửa mình,
BỐN khuyên qui giới vẹn gìn mà tu.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 4
130
NĂM khuyên phải công phu công quả,
SÁU khuyên thân hỷ xả độ mình;
BẢY khuyên chí kỉnh chí thành,
TÁM khuyên lễ độ nên hình trò Tiên.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 4
131
Đường về Thiên quốc mau lên,
Có THẦY dẫn lối con nên vững lòng.
Theo THẦY thì được thong dong,
Không nghe thì mãi lòng dòng trầm luân.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TTTH 4
132
Đường đời danh lợi dừng chân,
Còn mê luyến phải tấm thân đọa đày.
Có không như lật bàn tay,
Khổ vui, vui khổ mấy ai tỉnh hồn.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TTTH 4
133
Đây kìa thế giới đao binh,
Nhơn dân khốn đốn yêu tinh hại đời.
Lo tu để được phước Trời,
Tránh tai thoát khổ thảnh thơi cho lòng.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TTTH 4
134
Bởi người quên lời thề trái Đạo,
Chạy theo đời điên đảo lòng tu;
Làm cho Chánh giáo mờ lu,
Cho danh nghĩa Đạo bị mù bị lem.
Đông Phương Lão Tổ – TTTH 4
135
Cũng bởi mình không xem xét kỹ,
Bởi tại mình thiếu nghĩ thiếu tâm;
Rồi đưa bước Đạo lỡ lầm,
Lái thuyền tế độ không nhằm bến xưa.
Đông Phương Lão Tổ – TTTH 4
136
Đừng phải để cho THẦY quở trách,
Đừng để mình phải tách rời ngoài;
Đường đường đáng mặt tài trai,
Bên Đời bên Đạo đôi vai vững vàng.
Đông Phương Lão Tổ – TTTH 4
137
Đừng bận bịu lợi danh phàm tục,
Đừng bận tâm vướng khúc trái oan;
Tu hành ngày tháng lo toan,
Đường lành giải thoát nhẹ nhàng tâm thân.
Đức Lý Giáo Tông – TTTH 4
138
Thời hạ nguơn Đạo mầu rộng mở,
Cứu nhơn sanh quay trở về quê;
Hôm nay ta đã hẹn thề,
Lập công tu hạnh lo bề huờn nguyên.
Đức Lý Giáo Tông – TTTH 4
139
MỘT khuyên phải nhẫn kiên trọn Đạo,
HAI khuyên nhau tần tảo độ đời;
Chi chi cũng đợi lịnh Trời,
Một lòng tu niệm chớ dời chí tâm.
Đức Lý Giáo Tông – TTTH 4
140
BA khuyên nhớ âm thầm giữ Đạo,
BỐN khuyên lo truyền giáo xa gần;
Ở cho trọn nghĩa trọn nhân,
Tinh minh Quyền Pháp ân cần viếng thăm.
Đức Lý Giáo Tông – TTTH 4
141
NĂM khuyên phải chí chăm công quả,
SÁU khuyên lo đắp vá lỗi lầm;
Xe săn thân ái đồng tâm,
Giới qui đừng để lỗi lầm hư danh.
Đức Lý Giáo Tông – TTTH 4
142
BẢY khuyên phải chí thành trung tín,
TÁM khuyên hằng nhẫn nhịn kính cung;
Khổ vui no đói chia cùng,
Trong vòng cương tỏa vẫy vùng vượt ra.
Đức Lý Giáo Tông – TTTH 4

                                                     143

CHÍN khuyên tin ở Cha Thiên thượng,
MƯỜI khuyên đừng lướn vướng sự tình;
Lo sao trọn vẹn phần mình,
THUẦN CHƠN VÔ NGÃ Thánh hình được tôn.
Đức Lý Giáo Tông – TTTH 4
144
Ai là kẻ xét suy hối cải,
Ai là người lo giải tiền khiên;
Ai toan tránh cuộc biến thiên,
Cởi rồi nghiệp trái não phiền thoát thân.
Đông Phương Lão Tổ – TTTH 4
145
Nay được hội Hồng Ân tận độ,
Gắng mà tu lánh chỗ họa ương;
Lánh thân ngoài bãi chiến trường,
Lánh mình vào Đạo rau tương gội lòng.
Đông Phương Lão Tổ – TTTH 4
146
Đừng lẩn quẩn trong vòng danh lợi,
Mà phải cam sớm tối khổ sầu;
Đời tàn chẳng được bao lâu,
Có tu mới tránh khỏi bầu tang thương.
Đông Phương Lão Tổ – TTTH 4
147
Cân công luật nắm sao cho vững,
Lòng vô tư mới chứng công bình;
Đừng cho Đời Đạo lệch chinh,
Đừng cho tình ý của mình làm lu.
Đông Phương Lão Tổ – TTTH 4
148
BA khuyên được công bình đúng đắn,
BỐN khuyên lòng ngay thẳng hòa thân;
Thương đời sớm tối ân cần,
Hòa mình trong đám thiện dân dắt dìu.
Đông Phương Lão Tổ – TTTH 4
149
CHÍN khuyên lo Đại đồng sơ bộ,
MƯỜI khuyên chung củng cố nội tình;
Trước là xây dựng cho mình,
Sau là hàn gắn bất bình hỏng hư.
Đông Phương Lão Tổ – TTTH 4
150
Phải giác ngộ thiết tha tu học!
Phải quyết tâm khó nhọc đừng lui;
Nếm cho thấu vị  biết mùi,
Thì lòng mới khỏi ngược xuôi đoạn đời.
Quan Thánh Đế Quân – TTTH 4
151
Người tự giác phải lo công quả,
Quả công dày tội quá trừ xong;
Xong rồi Bồng đảo thong dong,
Nương mây cởi gió khỏe lòng chi hơn.
Quan Thánh Đế Quân – TTTH 4
152
Ai còn mê lo bề khử ám,
Gắng mà tu đừng phạm giới qui;
Nương theo Quyền Pháp lần đi,
Thẳng đường giải thoát tư duy tu hành.
Đức Ngô Đại Tiên – TTTH 4
153
Ai đã giác chí thành ôn tập,
Sớm chiều toan xây đắp nền nhân;
May duyên gặp được Thánh Thần,
Chỉ phương luyện kỷ độ trần thoát mê.
Đức Ngô Đại Tiên – TTTH 4
154
Từ đây trọn lời thề tin cậy,
Cậy nơi THẦY mới thấy Huyền cơ;
Dọn lòng trong sạch đón chờ,
Hạnh tu xứng đáng chớ mơ ảo huyền.
Đức Ngô Đại Tiên – TTTH 4
155
Phải dặn lòng đinh ninh chung thủy,
Phải luôn luôn lập chí vững bền;
Khó khăn cứ mãi tiến lên,
Đói no nguyện một không quên nghĩa tình.
Đức Ngô Đại Tiên – TTTH 4
156
Khi bước tu thái bình thong thả,
Đạo chinh nghiêng trò khá nghiêng vai;
Không nam thì nữ cũng thay,
Đức chưa sáng tỏ thì tài đảm đương.
Đức Ngô Đại Tiên – TTTH 4
157
HAI giữ dạ tín thành trong sáng,
Nhứt nhứt đều tuân mạng pháp tu;
Thường xuyên ôn dưỡng công phu,
Điều thần vận khí Bửu châu trì hành.
Đức Ngô Đại Tiên – TTTH 4
158
BA giữa nhau lẽ lành được sống,
Nhứt nhứt đều tịnh động vâng nghe;
Ở ăn tu học đề huề,
Dưới trên đừng để tiếng chê cho đời.
Đức Ngô Đại Tiên – TTTH 4
159
BỐN trọn tin quyền Trời được cứu
Nhứt nhứt đều hiện hữu Đàn trung
Luật điều sớm tối qui tùng
Ở đi mọi việc không cùng chữ tu./.
Đức Ngô Đại Tiên – TTTH 4
160
Ngoài thế tục thung dung ngày tháng,
Trong trần ai đòi đoạn khổ sầu;
Cuộc đời nào có gì đâu!
Dinh, hư, tiêu, trưởng một bầu tang thương.
Đức Ngô Đại Tiên – TTTH 4
161
Người giác ngộ tìm đường diệt khổ,
Sớm hồi đầu nương chỗ chơn không;
Tự do tu học rèn lòng,
Thoát ngoài ảo hóa thong dong thanh nhàn.
Đức Ngô Đại Tiên – TTTH 4
162
Đời mạt kiếp một tràng khổ não,
Lo tu hành kết tạo làm chi;
Có thầy có bạn cùng đi,
Men đường giải thoát kịp kỳ Long hoa.
Đức Ngô Đại Tiên – TTTH 4
163
Nay ân phước nơi Cha nhỏ đến,
Biển trần ai tỏ bến thấy bờ;
Gắng công tiến đến huyền cơ,
Chịu theo Quyền Pháp đơn thơ triệu hồi.
Đức Ngô Đại Tiên – TTTH 4
164
Tu mạnh lên đừng ngồi bàn nhảm,
Dốc lòng tin chớ phạm giới qui;
Có đi lẹ lẹ mà đi,
Trông đây ngắm đó trù trì ăn năn.
Đức Ngô Đại Tiên – TTTH 4
165
Tu phải quyết, dùng dằng sao nữa,
Tu phải toan gội rửa bợn đời;
Nếu còn tu giỡn tu chơi,
Thiên oai đến lúc kêu Trời uổng công.
Đức Ngô Đại Tiên – TTTH 4
166
Đây nhà tu THẦY dành cho đó,
Dành cho người dứt bỏ ái ân;
Dành cho những đứa lánh trần,
Dành cho tâm Đạo ân cần ham tu.
Đức Ngô Đại Tiên – TTTH 4
167
Người thiệt tâm Thánh linh mới ngự,
Thiệt tâm rồi ân tứ đến cho;
Thiệt tâm phước đức đến trò,
Luôn luôn hưởng được tự do mạnh lành.
Đức Ngô Đại Tiên – TTTH 4
168
Quyết tu đi đồng thanh đồng khí,
Quyết tu đi đồng chí đồng tình;
Tu rồi đâu có trọng khinh,
Đâu còn giai cấp bất bình riêng tư.
Đức Ngô Đại Tiên – TTTH 4
169
Tu đi trò khỏi hư khỏi hoại,
Tu đi trò khỏi loại khỏi hèn;
Tu tròn muôn thuở được khen,
Tu thành chín phẩm tòa sen vui vầy.
Đức Ngô Đại Tiên – TTTH 4
170
Phải nhân danh bởi THẦY mà nói,
Nhân danh THẦY mới khỏi kiêu căn;
Tiếp giao mới được công bằng,
Nghiệp oan tiêu giải sa tăng không gần.
Đức Ngô Đại Tiên – TTTH 4
171
Không có THẦY tối tăm khốn khổ,
Có THẦY rồi nhứt lộ đồng đăng;
THẦY là manh mối tìm phăng,
THẦY là lẽ thật con đàng vĩnh sanh.
Đức Ngô Đại Tiên – TTTH 4
172
Nhân danh THẦY tu thân hành Đạo,
THẦY gần trò toàn hảo biết bao;
Không THẦY ma quỉ xôn xao,
Có THẦY Thiên sứ ra vào viếng thăm.
Đức Ngô Đại Tiên – TTTH 4
173
Muốn gần THẦY phải thanh phải tịnh,
Tịnh định thì bản lĩnh vững vàng;
Định rồi phóng chiếu hào quang,
Thông Thiên đạt Địa hàm tàng Huyền Cơ.
Đức Ngô Đại Tiên – TTTH 4
174
Lấy qui giới làm bờ ngăn dục,
Lấy đức tin qui phục quyền năng;
Vận hành thần khí giáng thăng,
Luyện đơn nấu thuốc chăn chăn từ giờ.
Đức Ngô Đại Tiên – TTTH 4
175
Tu cho được phải cầu thanh tịnh,
Tu cho thành đừng nịnh đừng ganh;
Lòng phàm cương quyết đấu tranh,
Cho hơn ma dục khép mình khuôn viên.
Đức Ngô Đại Tiên – TTTH 4
176
Lấy tài lực lập công chứng phước,
Lấy đức tin đoạn khước trần duyên;
Công phu công quả vẹn tuyền,
Thì là nên Thánh nên Hiền khó chi.
Đức Ngô Đại Tiên – TTTH 4
177
Muốn gần Ta lòng hằng thanh tịnh,
Muốn tu hành nhứt lịnh một thôi;
Gần Ta tâm hạnh trau giồi,
Gần Ta dìu dẫn cởi rồi trần tâm.
Đức Ngô Đại Tiên – TTTH 4
178
Gần Ta được phúc âm sẽ thấy,
Gần Ta rồi đừng cậy quyền trên;
Quyền đời dẹp được một bên,
Quyền Ta mới được trở nên nước lành.
Đức Ngô Đại Tiên – TTTH 4
179
Ta đã đến nhơn danh cứu thế,
Ta đã rao ai trễ khó phần;
Ai còn nghĩ tính phân vân,
Đầu thai muôn kiếp khó gần thấy Ta,
Đức Ngô Đại Tiên – TTTH 4
180
Cứ ngơ ngẩn chưa toàn chí nguyện,
Cứ so đo chưa luyện đơn khuê;
Lòng đang tính toán mọi bề,
Mười phương cũng có, muôn nghề cũng ưng.
Đức Ngô Đại Tiên – TTTH 4
181
Tâm còn đương lừng khừng dụ dự,
Ý còn toan tu thử tu chơi;
Dối ai chớ dối được Trời,
Nếu không dứt khoát suốt đời được chi.
Đức Ngô Đại Tiên – TTTH 4
182
THẦY mở ĐẠO nhằm thời mạt kiếp,
THẦY đem con lại hiệp cùng THẦY;
Chỉ cho thấy cuộc vần xây,
Lợi danh ảo ảnh bèo mây thế thời.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TTTH 4
183
Cho con biết cơ Trời thay đổi,
Cho con hay tội lỗi mà ra;
Vì đâu xáo thịt nồi da,
Vô minh tạo nghiệp Ta Bà đắm mê.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TTTH 4
184
Con muốn sớm quay về cửa ĐẠO,
Giờ con lo cải tạo thân tâm;
Giới qui công hạnh ít năm,
Luyện hình tu tánh cao thâm rõ ràng.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TTTH 4
185
Muốn nên Tiên công trình dày dặn,
Muốn theo THẦY quyết thẳng đường lành;
Sớm chiều dốc dạ tu hành,
Diệt lòng tham muốn đấu tranh với mình.
Hà Tiên Cô – TTTH 4
186
Phải thấu chỗ duy tinh duy nhứt,
Phải biết rành cách vật trí tri;
Làm sao chiết Khảm điền Ly,
Công đầy quả đủ đợi kỳ Thiên Ân.
Hà Tiên Cô – TTTH 4
187
Lòng mình được trong ngoài thanh tịnh,
Người mình thường đính chính nghiêm trang;
Mắt tai tình ý nhẹ nhàng,
Thuận theo máy Tạo tham thoàn suy nguyên.
Hà Tiên Cô – TTTH 4
188
Tu còn thấy cái mình mãi mãi,
Nên nghiệp duyên dẫn trái đường lành;
Tu hành phải hết lòng thành,
Mới mong thấy được ơn lành nhỏ cho.
Hà Tiên Cô – TTTH 4
189
Bây giờ phải cần lo mấy điểm,
Lo làm sao nham hiểm diệt trừ;
Lo đừng phân rẽ riêng tư,
Nghĩ quanh tính quẩn, ngồi dư ngũ thừa.
Hà Tiên Cô – TTTH 4
190
Giặc lòng quyết đừng chừa một niệm,
Thì đường Tiên lối hiểm không lo;
Tấm thân coi tợ bụi tro,
Mới trừ kiêu khí khỏi lo lỗi lầm.
Hà Tiên Cô – TTTH 4
191
Ngày hai buổi nuôi tâm thanh tịnh
Ngày ba lần thiền định quán thân;
Theo đường Đạo Pháp ân cần,
Giới điều gắng giữ mười phần tinh minh.
Hà Tiên Cô – TTTH 4
192
Nào ai thấu chung quanh thử thách,
Qua huyền quan sát hạch kỷ càng;
Nếu là non chí kém gan,
Lòng phàm trả lại thế gian cho đời.
Hà Tiên Cô – TTTH 4
193
Rồi đây có biến dời trắc trở,
Khuyên ai lòng ghi nhớ đinh ninh;
Dẹp xong ngọn lửa bất bình,
Thương yêu chia sớt mối tình khổ vui.
Hà Tiên Cô – TTTH 4
194
Dòm lại cuộc đời luống khổ tâm,
Lợi danh tài sắc kéo đi lầm;
Cậy ai giác ngộ dìu sanh chúng,
Dựng Đạo lần ba phải tận tâm.
Nguyễn Chơn Khai – TTTH 4
195
Nào ai vì Đạo hy sinh?
Vì đời mà được quên mình cứu dân?
Nhìn quanh hàng ngũ xa gần,
Kẻ xuôi người ngược muôn phần đau không?
Nguyễn Chơn Khai – TTTH 4
196
Thông rồi nên gắng dạ hy sinh,
Đặt nặng lòng tu dựng Thánh hình;
Hình thức thế gian vầy đã đủ,
Đủ rồi chớ quá nặng gia đình.
Nguyễn Chơn Khai – TTTH 4
197
Đình danh đình lợi từ đây!
Gắng công giúp Đạo tin THẦY mà tu!
Công trình công quả công phu,
Dắt người ra khỏi bốn tù trầm luân.
Nguyễn Chơn Khai – TTTH 4
198
MỘT khuyên gắng hy sinh hành Đạo,
Đạo được nên hoài bảo đừng lơi;
Gần xa trên dưới một lời,
Chung tay xây dựng cuộc đời thuần phong.
Đức Lý Thái Bạch – TTTH 4
199
HAI khuyên khá để lòng lo liệu,
Đừng riêng lo liệu điệu gia đình;
Làm sao sáng lẽ công bình,
Hễ người được lợi thì mình mất chi.
Đức Lý Thái Bạch – TTTH 4
200
BA khuyên nhớ đi đi lại lại,
Vì nhơn sanh gieo rải tình thương;
Trông nom hướng dẫn chủ trương,
Gia đình êm ấm mọi đường tinh minh.
Đức Lý Thái Bạch – TTTH 4
201
BỐN khuyên tự đặt mình thanh khiết,
Quyền Pháp tinh mọi việc mới thông;
Muốn đưa người đến Đại đồng,
Thì mình phải có cái lòng vị tha.
Đức Lý Thái Bạch – TTTH 4
202
NĂM khuyên lấy chữ hòa làm đích,
Lập thân bằng công tích nhiều năm;
Rủ nhau đi viếng đi thăm,
Người đau người khổ bị trăm việc đời.
Đức Lý Thái Bạch – TTTH 4
203
SÁU khuyên tu đến nơi đến mức,
Giải thoát lần tích cực việc công;
Ý Trời tình Đạo cảm thông,
Để tâm hồi hướng thông công nhẹ nhàng.
Đức Lý Thái Bạch – TTTH 4
204
TÁM khuyên phải sống cùng Đạo hữu,
Gây tình thương trợ cứu lẫn nhau;
Làm cho ai cũng mạnh giàu,
Cơm no áo ấm giữ màu Đạo tâm.
Đức Lý Thái Bạch – TTTH 4
205
CHÍN khuyên biết âm thầm lúc khó,
Khó khăn thì ở nhỏ lòng chơn;
Đừng cho tiếng oán lời hờn,
Miễn tròn công vụ nghĩa nhơn đủ đầy.
Đức Lý Thái Bạch – TTTH 4
206
Ai giác ngộ toan lo xây dựng,
Ai anh minh chận đứng tệ đời;
Ai vâng chịu lấy mạng Trời,
Tiền phong xốc gánh dẫn người lại quê
Đức Trần Hưng Đạo – TTTH 4
207
Đời là chỗ sông mê bể khổ,
Người quẩn quanh trong chỗ tối tăm;
Làm sao khỏi phải mê lầm,
Biết lầm sớm tỉnh mà tầm lý chơn.
Đức Trần Hưng Đạo – TTTH 4
208
Muốn ai cũng về miền cực lạc,
Ai cũng thành Bồ Tát gắng tu;
Giải nàn nhờ sức công phu,
Lập thân hành đạo bốn tù đừng vương.
Đức Trần Hưng Đạo – TTTH 4
209
Công phu tạo con đường giải thoát,
Giải thoát rồi thuyền Bát nhẹ khơi;
Nhẹ không lòng chẳng nhuốm đời,
Đời người thanh sạch thảnh thơi thanh nhàn.
Đức Trần Hưng Đạo – TTTH 4
210
Muốn đời được vinh quang hạnh phúc,
Muốn thoát ngoài bể dục ao sầu;
Thì là tỉnh ngộ mau mau,
Lập công bồi đức khổ đau đâu còn.
Đức Trần Hưng Đạo – TTTH 4
211
Đường đi có lắm chông gai,
Bền tâm nhẫn nại, ngày mai sẽ thành.
Cuộc đời đầy dẫy hôi tanh,
Đạo mầu tràn ngập, phước lành rưới ban.
Đức Bửu Nương – TTTH 4
212
Ai còn có tính tự cao,
Cửa Tiên thanh tịnh, làm sao được về.
Ai còn có tính khen chê,
Thị phi danh lợi, khó bề tu đơn.
Đức Bửu Nương – TTTH 4
213
Đạo mầu là một lẽ chơn,
Chỉ theo đường lối nghĩa nhơn mà tầm.
Đạo là quí, để nơi tâm,
Ôn hòa, nhẫn nại, lỗi lầm không vương.
Đức Bửu Nương – TTTH 4
214
Người tu coi tợ dại khờ,
Mà lòng chất chứa cả cơ bí truyền.
Không ai rõ được tục Tiên,
Tâm không thanh tịnh, hồn nhiên tháng ngày.
Đức Bửu Nương – TTTH 4
215
Bao nhiêu khổ nhục, vui say,
Trên đường đạo nghĩa, bắt tay thân hòa.
Tình thương nồng đượm thiết tha,
Tuy người bốn cõi, mẹ cha một dòng.
Đức Bửu Nương – TTTH 4
216
Cho hay Đạo Pháp rất mầu vi,
Nếu thiếu lòng tin dễ thấy gì;
Một quyết từ đây về với MẸ,
Sống trong thanh tịnh thấy Tam Kỳ.
Bảo Thọ Thánh Nương – TTTH 4
217
Chừng nào hết đắng cay giải thoát,
Để lòng THẦY khỏi nát khỏi phiền;
Không tu muôn thuở đảo huyền,
Không tròn sứ mạng triền miên tội tình.
Bảo Thọ Thánh Nương – TTTH 4
218
Khuyên ai nấy mau cùng hối cải,
Dừng bước đời trở lại về CHA;
Muốn cho lớn nhỏ thuận hòa,
Phải lòng như thiết như tha khẩn cầu.
Bảo Thọ Thánh Nương – TTTH 4
219
Có giác tỉnh còn trông ngày cứu,
Ăn năn rồi thành tựu Bửu Chương;
Tôn sư dẫn bước chỉ đường,
Đón cơ hội ngộ lập trường là tu.
Bảo Thọ Thánh Nương – TTTH 4
220
Tu chắc thật, thật tu, tu thật,
Thật lòng tu phải quyết phải cầu;
Phải ra khó nhọc đương đầu,
Chớ còn dụ dự thì đâu được thành.
Bảo Thọ Thánh Nương – TTTH 4
221
Một nghe ta thanh thanh tịnh tịnh,
Hướng về THẦY nhứt lịnh tưởng tin;
Sống còn Quyền Pháp tựa vin,
Phần ngoài tu gọn, vẹn gìn phần trong.
Bảo Thọ Thánh Nương – TTTH 4
222
Hai nghe ta hết lòng hoài bão,
Thủy chung cùng với Đạo mất còn;
Hết tình thuận đạo làm con,
Thần nghe phán định cho tròn từ đây.
Bảo Thọ Thánh Nương – TTTH 4
223
Bảy nghe ta mở đường tận độ,
Độ mình rồi có chỗ người theo;
Độ mình hết ngặt hết nghèo,
Ngặt nghèo đã hết ai xeo nổi mình.
Bảo Thọ Thánh Nương – TTTH 4
224
Con có tu con  đâu có khổ,
Con có tu có chỗ MẸ dành;
Con tu quả Đạo con thành,
Con nương Quyền Pháp con lành tấm thân.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 4
225
Con nghe MẸ lần lần giải thoát,
Giải thoát rồi cánh hạc nhẹ phơi;
Nếu con lẩn quẩn dưới đời,
Đến khi ách nước tai trời khổ nguy.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 4
226
MẸ thương con không còn chỗ nói,
Trách con sao giữ thói phàm phu;
Hồi tu hồi lại nhác tu.
Khi say vừa tỉnh tỉnh rồi lại say.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 4
227
Đời đã đến trong kỳ khốn khổ,
Nạn máu xương chỗ chỗ diễn bày;
Tai Trời chồng chất đến ngay,
Không tu sao khỏi đọa đày tai ương.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 4
228
Bổn phận con bên Đời bên Đạo,
Xử sao xong hoài bảo thân danh;
Người con phải chính phải lành,
Phải là gương mẫu nhơn sanh soi vào.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 4
229
Lo mà tu được cao phẩm hạnh,
Lo mà tu mới Thánh mới Thần;
Lo tu trọn chữ giáo dân,
Lo chăm học hỏi tiến lần đừng lui.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 4
230
Nghĩ cho chín cho sâu cho cạn,
Hòa cùng nhau vừa rán vừa vui;
Đắng cay rồi đến ngọt bùi,
Miễn con giác ngộ xong xuôi khó gì.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 4
231
Nên cũng ta, mà hỏng cũng ta,
Chính ta là Phật, cũng là Ma;
Thử đem vứt cái ta đi quách,
Thế sự lo chi chẳng thuận hòa.
Đức Lý Thái Bạch – TTTH 4
232
Bền dạ sắt biết bao thử thách,
Vững lòng son tìm cách dung hòa;
Nỡ nào nấu thịt nồi da,
Không thương thì chớ, dễ mà ghét nhau.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TTTH 4
233
Con đã từng nếm mùi cay đắng,
Con chẳng nài gánh nặng đường xa;
Dãi dầu bách chiết thiên ma,
Trơ gan tuế nguyệt, phong ba chẳng sờn.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TTTH 4
234
THẦY cũng muốn nói qua sự thế,
Để cho con biết lẽ nhiệm mầu;
Nhưng đời còn lắm khổ đau,
Thì con còn lắm ưu sầu chưa yên.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TTTH 4
235
Con gắng lên công phu, Đạo hạnh,
Cơ phân phàm, lọc Thánh là đây;
Đường tu vững bước hội nầy,
Ngày sau con sẽ gặp THẦY Ngọc kinh.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TTTH 4
236
Dặn dò con cố nhớ con ơi!
Đạo lý nghìn thu chẳng đổi dời;
Vốn sẵn tâm con không vọng động,
Thánh, Hiền, Tiên, Phật, thế mà thôi.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 4
237
Sao con mãi khổ tâm vì Đạo,
Sao con còn sầu não vì đời;
Phải chăng thảm cảnh đến nơi,
Nỗi Đời, nỗi Đạo tơi bời rẽ chia.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 4
238
Đạo lý vốn, không riêng, không biệt,
Đạo lý là, lẽ thiệt trên đời;
Pháp môn vô lượng con ôi!
Từ từ mà bước, khỏi nơi lạc lầm.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 4
239
Cuộc đời mãi mãi tân toan,
Sống còn ai khỏi lầm than kiếp người.
Muốn cho ngàn thuở yên vui,
Phăng dây Đạo Pháp tới lui cửa lành.
Hải Triều Thánh Nhơn – TTTH 4
240
Đây Bần Đạo chỉ rành cho biết,
Phải có gan mà quyết lấy lòng;
Rối ren mới gỡ được xong,
Nếu còn dụ dự trong vòng tử sanh.
Hải Triều Thánh Nhơn – TTTH 4
241
Mãi mãi cứ chạy quanh xin xỏ,
Mãi mãi toan trông ngó đó đây;
Bao lâu cho túi được đầy,
Hay là phải chịu họa lây tội tràn.
Hải Triều Thánh Nhơn – TTTH 4
242
Đã biết là bể dâu thay đổi,
Đã biết rằng mây nổi rồi tan;
Hơi mô nói chuyện dinh hoàn,
Lo đường đạo đức thanh nhàn dài lâu.
Hải Triều Thánh Nhơn – TTTH 4
243
Ngồi mà luyện Linh châu mới biết,
Lòng được an, khí huyết được đều;
Hồn mình bay bổng cao siêu,
Kề tai nghe được Thiền điều dạy khuyên.
Hải Triều Thánh Nhơn – TTTH 4
244
Khuyên ta quay về miền thanh tịnh,
Dạy ta nhiều pháp kín độ đời;
Công ta nhờ đó tỏ ngời,
Tâm ta nương đó, Đất, Trời huyền thông.
Hải Triều Thánh Nhơn – TTTH 4
245
Ngồi thanh tịnh mà phăng trở lại,
Mới thấy mình lầm, sái bước xa;
Muốn cho đâu đó được hòa,
Trước tiên mình phải qui gia điều thần.
Hải Triều Thánh Nhơn – TTTH 4
246
Nay con giữ muối dưa cùng Đạo,
Lo tu hành cải tạo lấy thân;
Thiệt tu tai họa chẳng gần,
Thiệt lòng vì Đạo Thánh Thần hộ cho.
Diêu Trì Kim Mẫu – TTTH 4
247
Đời còn tai biến lắm con ôi!
Bổn phận tu chơn, Đạo chớ rời,
Luyện tánh, tu tâm, minh phát huệ;
Để ngày gần cuối, thọ ơn Trời.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TTTH 4
248
Con ôi! Hiện tại loạn ly,
Con còn rắc rối, sầu bi vô cùng.
Biết tu, vẹn một lòng trung,
Trung thành với Đạo, thủy chung với THẦY
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TTTH 4
249
Phận con vẹn giữ tu trì,
Trường chay, giữ giới, trí tri một lòng.
Lập trường vững chắc hành xong,
Đúng theo tôn chỉ, Đại đồng mục tiêu.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TTTH 4
250
Không phân sắc, tóc, huỳnh, điều,
Thấy được nhứt lý, thương yêu nhau cùng.
Vạn vật, nhứt thể toàn chung,
Vị tha, xả kỷ, buổi cùng mới yên.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TTTH 4
251
Người đứng giữa nấc thang giao biến,
Được làm người là chiếm được Tiên;
E người tâm chí đảo điên,
Tự do, phóng túng, ý thiên che mờ.
                 Đức Trần Hưng Đạo – TTTH 4
252
Tiếp nhận được, thời cơ chẳng dễ,
Chậm một giây, là trễ một đời;
Thời cơ tuy đã đến nơi,
Lòng còn, đen, bạc, luật Trời khó dung.
                 Đức Trần Hưng Đạo – TTTH 4
                 253
Phải là Thánh, mới cùng Tiên, Thánh,
Có chánh tâm, mới chánh được người;
Đọt xanh, nhờ gốc rễ tươi,
Đời hay, nhờ có con người sáng, khôn.
Đức Trần Hưng Đạo – TTTH 4
254
Cậy khôn, sáng, tự tôn, tự đại,
Thì bị đời đào thải bất dung;
Đặng dân, đặng ở thời trung,
Đặng lòng Trời, Đất, hầu tùng Thiên cơ.
Đức Trần Hưng Đạo – TTTH 4
255
Người quân tử không mơ ngoại cảnh,
Lo trau giồi, tâm tánh nội thân;
Đến khi xuất hóa nhập thần,
Ấy là thành kỷ, thành nhân vẹn toàn.
Đức Trần Hưng Đạo – TTTH 4
256
Muốn hạ thủ, lần sang cõi Thánh,
Lo lập nền đức hạnh thanh cao;
Ái, ân, danh lợi, ngăn rào,
Nhảy ra cửa có, men vào cửa không
Đức Trần Hưng Đạo – TTTH 4
257
Đặng mở một đường thông đến Đạo,
Lòng lâng lâng huy hạo thái huyền;
Thấy mình chứng nhập tự nhiên,
Không còn hệ lụy, trần duyên như ngày.
Đức Trần Hưng Đạo – TTTH 4
258
Vì mất tâm, lòng nuôi ích kỷ,
Được tâm rồi, ý chí rảnh rang;
Tâm ta như mạch suối tràn,
Tình thương, sự sống, chứa chan dồi dào.
Đức Trần Hưng Đạo – TTTH 4
259
Cây bật gốc, lá tàn mục nát,
Người mất tâm, lang bạc khổ hình;
Biết mau khử ám, hồi minh,
Cầu THẦY, hỏi bạn, phương trình nội tâm.
Đức Trần Hưng Đạo – TTTH 4
260
Giới, Định, Huệ, nằm lòng tha thiết,
Tham, sân, si, tận diệt căn đề;
Thức, căn, cột chặt thâu về,
Không còn rối loạn, hôn mê, biếng lười.
Đức Trần Hưng Đạo – TTTH 4
261
Khi được thấy trong người yên ổn,
Đó là phương, lập bổn, xây nền;
Trong ngoài, muôn sự, đều quên,
Chấp trung, thủ nhứt, cho bền công phu.
Đức Trần Hưng Đạo – TTTH 4
262
Bước sơ cơ, kiếp tu khổ hạnh,
Nào nội tâm, ngoại cảnh rầy rà;
Chiến trường, ngay ở lòng ta,
Thất tình, lục dục, kéo ra tranh hùng.
Đức Trần Hưng Đạo – TTTH 4
263
Tâm cứ mặc, thung dung, vô sự,
Mãi như như, không cự, không hàng;
Lâu ngày tự chúng rã tan,
Thập tam ma chúng, qui hàng tự  nhiên.
Đức Trần Hưng Đạo – TTTH 4
264
Tâm đã động, tình đời đã động,
Tâm định rồi, tình trống không không;
Không chấp ngã, không dị đồng,
Bắc, Nam, hiệp một, Tây, Đông chung đường.
Đức Trần Hưng Đạo – TTTH 4
265
Đời mạt kiếp khiến tiêu đủ cách,
Cơ lọc lừa thử thách trăm phương;
Chọn người trung nghĩa hiền lương,
Chánh chơn đạo đức, lập trường cố kiên.
Đức Trần Hưng Đạo – TTTH 4
266
Tu đến chỗ “Thuần chân vô ngã”,
Chứng đến nơi thần hóa vạn năng;
Thế gian ai kẻ sánh bằng,
Mới là sứ mạng, mới rằng Thiên Ân.
Đức Trần Hưng Đạo – TTTH 4
267
Bạc nhơn ngã thị phi chứng Thánh,
Đắm lợi danh mê cảnh đọa phàm;
Lòng còn ưa, thích, muốn, ham,
Khó bề nên Đạo, khó làm nên thân.
Đức Trần Hưng Đạo – TTTH 4
268
Nếu biết được cơ mầu Tạo hóa,
Rõ thực hư, pháp lạ ẩn bày;
Tài thành cho cuộc đổi thay,
Vướng vòng oan trái, trả vay cho rồi.
Đức Trần Hưng Đạo – TTTH 4
269
Người thanh tịnh, tâm thiền sáng tỏ,
Thoáng cơ vi, thấy rõ ý Trời;
Nghiệm bao kim, cổ, lẽ đời,
Thịnh, suy ở chỗ lòng người gian, ngay.
Đức Trần Hưng Đạo – TTTH 4
270
Xét muôn việc có tay Thượng Đế,
Nằm bên trong mưu kế con người;
Bên trong tất cả sự đời,
Ý người, tính có ý Trời kèm theo.
Đức Trần Hưng Đạo – TTTH 4
271
Cho nếm biết đủ điều tình, tiết,
Để tỏ tường, giả, thiệt, vàng, son;
Hết lầm nhận giặc làm con,
Vinh hoa, phú quý, vuông, tròn, mãi đâu
Đức Trần Hưng Đạo – TTTH 4
272
Có chạm trán, đụng đầu, mới tĩnh,
Có sa cơ, bướng bỉnh, mới chừa;
Đỉnh chung khinh kẻ muối dưa,
Lâm nguy, cùng cực, cặn thừa cũng ngon.
Đức Trần Hưng Đạo – TTTH 4
273
Chứng đến chỗ hư vô thanh tịnh,
Tu đến nơi nhập Thánh siêu Phàm;
Não phiền, si dục, sân tham,
Không còn vướng mắc cầm giam vào lòng.
Đức Trần Hưng Đạo – TTTH 4
274
Chớ thấy cảnh tiêu hao mà ngán,
Đừng thấy người tươi sáng mà ganh;
Phước trong họa, bỉ trong hanh,
Ai ngờ phiền não tự sanh Bồ Đề.
Đức Trần Hưng Đạo – TTTH 4
275
Lòng chớ quản khó khăn, vì Đạo,
Chí không buông hoài bão thương đời;
Phiền vì thế sự đầy vơi,
Ở ăn vui thuận, lòng Trời ý dân.
Đức Trần Hưng Đạo – TTTH 4
276
Đạo xứng phận Thiên ân đức hạnh,
Đời đáng người chấp chánh hiền hòa;
Định thần, xét rộng, nhìn xa,
Chánh tâm, minh triết để mà bảo thân.
Đức Trần Hưng Đạo – TTTH 4
277
Mãi thù oán, trả vay không dứt,
Cảnh được thua như đợt sóng lùa;
Bại làm giặc, thắng làm vua,
Nghĩa nhân quý trọng, hơn thua lẽ thường.
Đức Trần Hưng Đạo – TTTH 4
278
Mừng đặng sinh trong cơ tái tạo,
Đặng làm người học Đạo Kỳ Ba;
Vào đời mấy kẻ được ra,
Lợi danh tài sắc đắm sa quên về.
Quảng Đức Chơn Tiên – TTTH 4
279
Vui sướng chi cuộc cờ thắng bại,
Lợi bên này mà hại bên kia;
Khổ vì mâu thuẫn rẽ chia,
Ghét ganh ích kỷ, đoạn lìa tình thương.
Quảng Đức Chơn Tiên – TTTH 4
280
Tránh những thứ ta chê là xấu,
Thì ta đừng theo dấu dẫm chân;
Ta ưng hạnh đức Thánh Thần,
Thì là thực hiện cho dân nể vì.
Quảng Đức Chơn Tiên – TTTH 4
281
Ta quí Đạo Vô vi thanh tịnh,
Thì lợi danh bất chính chớ làm;
Tin thờ Chánh Đạo Kỳ Tam,
Pháp Quyền sứ mạng chung hàm cổ kim.
Quảng Đức Chơn Tiên – TTTH 4
282
Thôi thì thôi chuyến đò buổi chót,
Lòng dặn lòng đắng ngọt chớ nao,
Người xưa để lại người sau,
Gieo mầm sống Đạo biết bao vuông tròn.
Quảng Đức Chơn Tiên – TTTH 4
283
Nhìn tâm vật sắc không chẳng khác,
Mới là người thấu đạt cơ vi;
Hơn thua phải trái mà chi,
Công truyền, Tâm pháp đồng thì phải tu.
Bảo Pháp Chơn Quân Thanh Long – TTTH 4
284
Lấy công quả đền bù nợ trước,
Dụng công phu chế ước lòng tà;
Để rồi tự giác, giác tha,
Song hành Phước Huệ mới là viên thông.
Bảo Pháp Chơn Quân Thanh Long – TTTH 4
285
Thời chưa tới bôn ba thêm hại,
Thời đã qua kéo lại ích chi;
Gặp thời mau khá thi vi,
Trời che đất chở việc chi cũng thành.
Bảo Pháp Chơn Quân Thanh Long – TTTH 4
286
Chạy ra ngoài lăng xăng thì dễ,
Quay vào trong định huệ khó làm;
Dễ là thỏa thích lòng tham,
Khó là ngăn cấm tâm phàm động lay.
Bảo Pháp Chơn Quân Thanh Long – TTTH 4
287
Vào vòng huynh đệ khá thương nhau,
Một đức trổi hơn một phẩm cao.
Quyết chí Thiên Ðường men bước tới,
Phải nhiều máu thịt mới đồng bào.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
288
Dạy trẻ con toan trước dạy mình,
Cái công giáo hóa cũng đồng sinh.
Ðạo đời tua biết đời rằng trọng,
Một điểm quang minh một điểm linh.

Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
289
Cương tỏa đương thời đã giải vây,
Ðừng mơ căn nghiệt một đời nầy.
Hữu duyên độ thấu nguồn Chơn Ðạo,
Tu niệm khuyên bền chí chớ lay.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
290
Trình Ta, Ta phải đỡ nâng chơn,
Khuyên một điều con khá giảm hờn.
Hễ ghét người thì Trời ghét lại,
Ghét người Trời ghét lẽ nào hơn.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
291
Nên trò đạo đức dễ gì đâu,
Vui chẳng vui sầu chẳng dám sầu.
Cái khổ của đời mình ước vọng,
Cái chê của chúng lại nài cầu.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
292
Ðinh ninh Thầy dặn trẻ đôi lời,
Mình biết đạo mình giữ đó thôi.
Mặc kẻ thường tình ngu biếm nhẻ,
Phải coi nên chỗ để nên lời.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
293
Ngừa thuyền Thầy đợi kẻ sang chơn,
Khổ hạnh khuyên con chớ dạ hờn.
Sắm nghiệp trần gian còn phải khó,
Lựa là nghi trưởng tại Bồng Sơn.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
294
Hay cho kẻ sĩ biết tu hành,
Hành ấy thì thân chẳng mến danh.
Danh vốn là bùa mê muội thế,
Thế không đạo đức thế không thành.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
295
Bát Nhã xin con trở mái chèo,
Thìn lòng thương lấy chúng sanh eo.
Trăm năm chưa hẳn nên hiền đức,
Tấn nẻo chông gai khá lựa dèo.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
296
Lựa dèo, lựa thế độ nhơn sanh,
Khó dễ Thầy cho hiểu ngọn ngành.
Ám muội thì nhiều mưu trí ít,
Ðường Tiên chẳng bước, đọa thì đành
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
297
Nghe nghe thì lắm tiếng hiền lương,
Ðạo đức con tua giữ một đường.
Biển đổi, non dời đời phải tuyệt,
Ðức cao bền vững khó cân lường.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
298
Sắc Trời đã đến tận nơi tay,
Cực nhọc khuyên con chớ dạ nài.
Lập Ðạo dầu nên ngàn thuở để,
Nêu danh hậu thế tiếng bền dai.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
299
Từng lo tu luyện bấy lâu nay,
Chuộng đạo từ đây đã gặp Thầy.
Một chức giáo dân tua lãnh lịnh,
Làm cho đời tệ hóa ra hay.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
300
Ngu vì đạo đức ấy ngu hiền,
Thành dạ thì toan đến cảnh Tiên.
Nước mắt chưa lau cơn kiếp trái,
Có công phổ độ giải tiền khiên.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
301
Tiền khiên đã mãn nghiệp căn xưa,
Phải biết ăn năn chiếm thượng thừa.
Một kiếp muối dưa xong kiếp nợ,
Cuộc đời oan nghiệt thấy rồi chưa?
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
302
Lo lường cho rõ thấu Thiên cơ,
Biết đặng thì tua tính kịp giờ.
Khuyến thiện đã nhiều công cực nhọc,
Toan lo cho vẹn đạo đồ thơ.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
303
Nho nhã con tua tập tánh tình,
Dưới đời đừng tưởng một mình lanh.
Một câu thất đức thiên niên đọa,
Nhiều nỗi trầm luân bởi ngọn ngành.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
304
Lòng lành là vốn có căn xưa,
Bao quản lợi danh chẳng dám chừa.
Nỗi phận, nỗi nhà còn biến đổi,
Thương mình khá nghĩ phận mình xưa.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
305
Trữ đức còn hơn muốn trữ vàng,
Giàu sang chẳng chuộc gánh giang san.
Thế đời càng dữ càng kiên đức,
Võ lực hùng oai cũng chẳng màng.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
306
Thiên cơ đã lộ lúc khai Trời,
Kêu khách phàm trần đã hụt hơi.
Cứ mến vinh huê cùng lợi lộc,
Chẳng lo kiếp thác đến gần nơi.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
307
Gần nơi Tiên cảnh phải xa phàm,
Cái kiếp trần nầy trẻ chớ ham.
Một miếng đỉnh chung trăm giọt thảm,
Phải toan lui gót tránh vòng tham.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
308
Nơi lòng Thầy ngự động Thầy hay,
Ngặt nỗi là xưa chẳng thế bày.
Ðạo hạnh khuyên con gìn tánh đức,
Cửa Cung Bạch Ngọc đã gần khai
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
309
Nên hư cuộc thế gẫm thường tình,
Ðừng mỗi muôn điều đổ chí linh.
Lành dữ nơi mình chiêu phước họa,
Thành tâm ắt thấy hết thần minh.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
310
Bề trong ngay thẳng tỏ bề ngoài,
Miệng chánh thì đời vốn trái tai.
Lừa lọc cho cùng rồi nhứt định,
Ðừng quen tính một chẳng dè hai.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
311
Tham chi sự thế lắm đua tranh,
Cái miếng đỉnh chung xúm giựt giành.
Bỏ hết trong cơn mê một giấc,
Trăm năm ngắn ngủi nhớ làm lành.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
312
Làm lành cho trọn Phật Trời thương,
Hai chữ hơn thua chớ liệu lường.
Mừng thiệt là khi nương cảnh tịnh,
Khen chê giận ghét lẽ đời thường.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
313
Lời vàng nhắn hỏi khách trần gian,
Một nẻo đường Tiên đáng mấy ngàn?
Bụi đất của trần là của tục,
Chưa ai đem đổi cảnh an nhàn.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
314
Tâm thành có thuở nghiệp nhà nên,
Ðạo đức khuyên con cứ giữ bền.
Hễ đặng bữa cày, buông bữa giỗ,
Phân thân đâu đặng hưởng hai bên.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
315
Ðài vân Quan Võ để phong Thần,
Còn của Thầy đây để nhắc cân.
Muôn đức ngàn lành không sót một,
Bao nhiêu công quả bấy nhiêu phần.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
316
Thiên thai nào phải tại trần nầy,
Chẳng phải giữa trời, chẳng phải mây.
Ðưa phép sanh tồn khuyên trẻ ngó,
Theo chơn giỏi bước níu sau Thầy.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
317
Khờ ngây đã quá hội xuân rồi,
Rồi mới biết đời có bấy thôi.
Thôi chẳng tranh chi mồi phú quí,
Quí là đạo đức đó ai ôi!
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
318
Cung trương chim đỡ thế nào đang,
Mất phước ôn nhu ấy mất nhàn.
Quyền biến dầu dùng khi buổi ngặt,
Dằn lòng nhớ tránh kế mưu gian.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
319
Khánh chuông tiếng khởi giục nhơn sanh,
Bỏ ác mà đi đến nẻo lành.
Kiếp trước phải ngừa là kiếp phạt,
Hễ là có thưởng phạt theo mình.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
320
Xanh xanh nào có phụ người hiền,
Ðã thấy trọn quyền đấng Chí Thiên.
Lo lập nghĩa nhân đồng loại giúp,
Ðừng ham quyền thế một mình riêng.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
321
Chim khôn biết kiếm đậu cây lành,
Người thiện phải ngừa đức háo sanh.
Tôn trọng người như Trời với Phật,
Thương yêu cả hết chúng sanh thành.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
322
Lợi danh đã đọa biết bao người,
Nhiều kẻ nay còn ý dể ngươi.
Hễ muốn lợi danh mang thất đức,
Thờ chung danh lợi hết gần Trời.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
323
Ngọc lành đáng giá biết bao lăm,
Ðể mẻ thì ai chẳng tiếc thầm.
Ðạo đức mãn đời đừng trở dữ,
Làm cho mất nghiệp mấy muôn năm.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
324
Bước Ðạo lần chơn một dạ thành,
Xu trần chớ luyến lợi cùng danh.
Nâu sồng nhuộm áo pha màu khổ,
Tránh mối oan khiên chớ buộc mình.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
325
Mừng thay gặp gỡ Ðạo Cao Ðài,
Bởi đức ngày xưa có buổi nay.
Rộng mở cửa răn năng cứu chuộc,
Gìn lòng tu tánh chớ đơn sai.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
326
Trước vốn thương sau cũng thương,
Một lòng nhơn đức giữ cho thường.
Trông ơn Thượng Ðế tuông rời rộng,
Sum hiệp ngày sau cũng một trường.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
327
Công quả ngày xưa thiệt chẳng hèn,
Nợ trần bước tục phải đua chen.
Võ đài chờ trả rồi oan trái,
Xủ áo phồn hoa lại cảnh Thiên.
Lục Nương Diêu Trì Cung – TNHT
328
Ðã để vào Tòa một sắc hoa,
Từ đây đàn nội tỷ như nhà.
Trung thành một dạ thờ Cao sắc,
Sống có Ta thác cũng có Ta.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
329
Có công phải biết gắng nên công,
Tu tánh đã xong tới luyện lòng.
Kinh sách đầy đầu chưa thoát tục,
Ðơn tâm khó định lấy chi mong.
Đức Lý Giáo Tông – TNHT
340
Một ngày thỏn mỏn một ngày qua,
Tiên Phật nơi mình chẳng ở xa.
Luyện đặng tinh thông muôn tuổi thọ,
Cửa Thiên xuất nhập cũng như nhà.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
341
Cương tỏa đương thời đã giải vây,
Ðừng mơ oan nghiệt một đời nầy.
Hữu duyên độ thấu nguồn chơn đạo,
Tu niệm khuyên bền chí chớ lay.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
342
Khuya sớm tương dưa hết dục lòng,
Lòng dầu toan kế, kế sao xong.
Xong bề nhơn đạo tua gìn trước,
Trước cửa không rồi mối đạo thông.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
343
Thiệt vàng gặp lửa tuổi càng cao,
Dầu gọi mình khờ cũng chẳng nao.
Theo Ðạo Cao Ðài ơn cứu độ,
Muôn năm hưởng phước trở về sau.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
344
Nhiễu điều ví đặng phủ gương trong,
Thì mới làm cho cái nghĩa đồng.
Dồn dập mối sầu, thân thảm thiết,
Thầy khuyên hành đạo sẽ vui lòng.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
345
Thiện ác đáo đầu đã biết chưa?
Hiểu rồi cái ác cũng nên chừa.
Theo làm âm chất may bồi đắp,
Thì sẽ trở về chỗ vị xưa.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
346
Sai lầm một thuở biết ăn năn,
Năn nỉ lòng kia tự xét rằng.
Rằng ở đời thì nhơn đạo trọn,
Trọn rồi Thiên đạo mới hoàn toàn.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
347
Gồng gánh hai vai nặng nợ trần,
Có thân âu hẳn khổ cho thân.
Chưa no buổi sớm, lo nồi tối,
Cái kiếp oan kia khá dứt lần.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
348
Lánh đường trần tục đến non Tiên,
Lấy nước nhành dương tưới lửa phiền.
Ðã chẳng phải duyên không phải nợ,
Can chi con buộc tấm tình riêng.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
349
Bên mình sầu vướng khá âu lo,
Bước nhọc đường gay gắng chí dò.
Biển khổ chơi vơi lằn sóng dập,
Mau chơn kẻo trễ bước con đò.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
350
Lòng Trời đâu có phụ riêng ai?
Ai đạo đức hơn trổi một vài.
Vài quả thì công trình phải nặng,
Nặng mà sau đặng đứng trên vai.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
351
Tính chi những việc tới đâu đâu,
Ðâu cũng Trời cao ở khỏi đầu.
Ðầu nhà xem rõ cơ Trời Ðất,
Trời Ðất không sai một mảy hào.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
352
Tánh tự thông minh hỏi của ai?
Ban cho nên mới rạng cân đai.
Ðường tu ví biết hồi lui bước,
Kẻo để ngày qua hết một ngày.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
353
Nghiệp thành trước đã có Ơn Trên,
Công quả độ sanh khá vẹn đền.
Ðạo đức thìn soi gương trí huệ,
Nguồn đào đoạt vị mới hầu nên
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
354
Gắng sức trau giồi một chữ tâm,
Ðạo đời muôn việc khỏi sai lầm.
Tâm thành ắt đạt đường tu vững,
Tâm chánh mới mong mối Ðạo cầm.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
355
Cần lo học Ðạo chí đừng lơi,
Phú quí sương tan lố bóng Trời.
Lợi lộc xôn xao rồi một kiếp,
Nghĩa nhơn tích trữ để muôn đời.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
356
Phải giữ chơn linh đặng trọn lành,
Ngọc Hư toàn ngự đấng tinh anh.
Luật điều Cổ Phật không chừa tội,
Hình phạt Chí Tôn chẳng vị tình.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
357
Lọc lừa chớ để đen pha trắng,
Lui tới đừng cho bạc lộn chì.
Hạnh đức điểm tô non nước Việt.
Muôn năm bia tạc tiếng còn ghi.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
358
Rẽ lối non sông thấy Ðộng đào,
Bừng con mắt tỉnh giấc chiêm bao.
Ðường gai gốc gắng lần qua khỏi,
Cảnh rạng ngần tua rán bước vào.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
359
Mùi tục lần xa, vui đạo đức,
Cõi tâm rộng mở khổ giồi trau.
Nước dương rưới sạch trần ai cũ,
Bờ giác nương theo nguyệt rọi làu.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
360
Lần lừa ngày tháng cảnh đưa xuân,
Ướm chổi huỳnh lương tỉnh dậy lần.
Rạng nẻo chung soi đèn Bạch Ngọc,
Dò đường xúm núp bóng Hồng Quân.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
361
Cành mai thơ thới đượm hơi xuân,
Dìu dắt đem nhau lại đảnh Thần.
Tích đức để lòng trau khổ hạnh,
Diệt phàm gắng chí thoát mê tân.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
362
Ðường tu ví sớm noi gương rạng,
Cội phúc mai sau hưởng quả lành.
Mộng ảo trò đời đâu mấy chốc,
Ngựa qua cửa sổ cuộc tan tành.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
363
Nhành dương nước rưới tan lòng tục,
Nguồn Thánh đạo dìu lại cõi Tiên.
Phước gặp kỳ ba Trời dẫn độ,
Mau chơn rán lướt tới rừng thiền.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
364
Ðường tâm tự tỉnh chơn ra giả,
Nẻo đức gồm theo thiệt hóa chơi.
Thoát tục ví ai tìm nẻo Thánh,
Bến mê lướt sóng đến ven Trời.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
365
Ðai cân mảng luyến chưa nên phận,
Danh lợi ham giành khó vẹn ngôi.
Nhắn nhủ phồn hoa mau thức tỉnh,
Lần lừa bỏ quá kiếp xuân thời.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
366
Nầy lúc Kỳ Ba Phổ Ðộ trần.
Mau chơn thoát khỏi chốn mê tân.
Ðường gai gốc gắng lần qua khỏi,
Ðạo đức sớm hôm khá vẹn cần.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
367
Nguồn đào lạc lối ấy duyên may,
Gặp Ðạo nương theo bước dặm dài.
Nắng hạ héo khô vườn bá tánh,
Dắt nhau tìm núp bóng Cao Ðài.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
368
Cao Ðài đứng chủ cả sanh linh,
Bến khổ bầu Tiên rưới thế tình.
Mở mắt tỉnh lần cơ mộng điệp,
Hữu sanh hữu khổ phải toan gìn.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
369
Gìn lòng chơn chánh chớ tà tây,
Thưởng phạt về sau cũng hội nầy.
Trước biết sửa mình tâm trí vẹn,
Sau nương cảnh tịnh mới nên hay.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
370
Hay gần đạo đức mới nên thân.
Lánh chốn phồn hoa giữ tánh thần.
Một nét vạy tà Thần Thánh chép,
Rèn lòng trong sạch thoát mê tân.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
371
Tân toan khổ hạnh phải trau giồi,
Bước tới đường dài chớ trở lui.
Công khó độ đời đừng nệ khó,
Phước dư đợi lúc hưởng ơn Trời.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
372
Ðông tàn cảnh ướm trở nên xuân,
Xuân nở vườn mai há mấy lần.
Lần lựa cho đò xa bến Thánh,
Thánh tâm mấy kẻ vẹn trau thân.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
373
Nghèo sạch rách thơm mới đáng người,
Nệ chi cực nhọc buổi xuân mơi.
Nay đà gặp lúc thiên ân rưới,
Gắng bước đường tu hưởng phước đời.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
374
Tài tuy ít, đức nên nhiều,
Nhiều đức mới tròn bước Ðạo theo.
Theo đặng bước nào gìn bước nấy,
Trở lui e vướng lúc nghiêng nghèo.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
375
Lo lường nền hạnh đặng lên cao,
Cao đức nguồn Tiên mới bước vào.
Vào đặng Tam Kỳ Trời cứu khổ,
Khổ thêm gắng chịu tánh năng trau.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
376
Ðường Ðạo tìm vào mới rõ cơ,
Cơ mầu giải khổ chớ chần chờ.
Chờ cho trễ bước thuyền xa bến,
Bến tục thoát vòng hết ước mơ.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
377
Giựt giành rốt cuộc cũng tay không,
Nhân quả đeo mang tội chất đồng.
Ví biết phép công cơ thưởng phạt,
Ðường tu sớm bước chí thong dong.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
378
Sáng đường nhờ có bóng trời soi,
Ðạo đức để tâm chớ đổi dời.
Công quả thìn lòng sau hưởng phước,
Dặm dài đừng nệ bước xa xôi.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
379
Gìn giữ về sau mối Ðạo mầu,
Nương theo bước trước gắng tìm châu.
Thuyền chờ bến tục buồm trương sẵn,
Ðưa đến nguồn trong rửa bợn sầu.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
380
Quanh co muốn khỏi gắng lòng thành,
Chứa đức là phương phước để dành.
Hứng giọt nhành dương lau tục lự,
Hay chi thua được bả công khanh.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
381
Nẻo chánh tìm theo mối đạo gìn,
Hay chi tuồng thế bước đua tranh.
Của nhiều ít đức sương trên cỏ,
Giành giựt mà chi phải lụy mình.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
382
Ðừng sợ khó, khó nên công,
Công khó may gìn chữ sắc không.
Không sắc sắc không vui đảnh hạc,
Hạc về chốn cũ dựa rừng tòng.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
383
Dời đổi thói đời lắm thị phi,
Trăm năm chung đỉnh có ra gì?
Tìm nguồn đạo đức tâm phàm gội,
Danh mà chi, lợi ấy mà chi?
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
384
Sáng đèn cánh bướm liệng xôn xao,
Lánh họa tua gìn hạnh đức trau.
Noi dấu đường ngay Trời tế độ,
Chen chơn nguồn Thánh bước lần vào.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
385
Dữ đọa hiền thăng ấy luật Trời,
Lánh đường tà vạy hưởng an vui.
Nay con phước gặp nền chơn Ðạo,
Ngọc tốt bền trau sắc rạng ngời.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
386
Dối ai đâu dễ dối cùng Trời,
Biết đạo răn mình cũng hết hơi.
Từ bỏ lần hồi lầm lỗi trước,
Tự nhiên bể khổ lánh xa vời.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
387
Ðược vàng chớ khá gọi là may,
Vàng hết tội kia chất dẫy đầy.
Bỏ đức bỏ nhân bao kiếp đọa,
Khuyên con giữ đạo đến cùng Thầy.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
388
Lối ngay nẻo chánh gắng tìm đường,
Lánh chốn thị phi đạo mới tường.
Dòng bích thuyền từ còn đợi bến,
Thu qua gặp gió cánh buồm trương.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
389
Cõi thế tìm nơi đạo đức vào,
Lòng thành Thần Thánh chứng công lao.
Nhân sanh thấy khổ đưa tay cứu,
Chẳng mất phần sau địa vị cao.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
390
Thắm thoát đời qua cuộc bể dâu,
Ham vui chỉ chác cuộc mua sầu.
Lập thân muốn tránh đường mưa gió,
Tìm Ðạo nương mình vững nghiệp sau.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
391
Ơn Trời cho mở Ðạo kỳ ba,
Dìu dẫn nhơn sanh lánh vạy tà.
Ví muốn tu thân nhồi quả trước,
Gắng công sau sẽ đến cùng Ta.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
392
Ðừng quá so đo việc phú bần,
Bần hàn trong sạch mới nên thân.
Thân trau khổ hạnh thân đừng nệ,
Nệ khó mong chi thoát thế trần.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
393
Họa phước vô môn chỉ tại người,
Thỉnh mời rồi đổ bởi nơi Trời.
Huệ ân muốn hưởng noi đường Ðạo,
Hối cải tu thân phải giữ lời.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
394
Nhơn nghĩa gắng gìn dạ sắt son,
Thờ cha kính mẹ hiếu lo tròn.
Nghèo mà trong sạch danh thơm rạng,
Phúc hậu Trời ban để cháu con.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
395
Ðừng lòng kiêu hãnh cậy mình tài,
Nên nhớ chữ tài cận chữ tai.
Tài ít đức nhiều còn hữu dụng,
Tài suông thiếu đức họa nay mai.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
396
Tranh đức tranh nhân mặc sức tranh,
Ðừng tranh lợi quấy khổ thân hình.
Hai đường họa phước tua lừa lọc,
Vay trả cơ Trời chớ dể khinh.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
397
Tìm vào nẻo Ðạo mới tri cơ,
Cơ Tạo huyền vi chớ hững hờ.
Tỉnh giấc mộng chờ qua biển khổ,
Thế tình vui vẻ chí đừng mơ.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
398
Nhiều nhân quả trước phải đền nay,
Chẳng gỡ cho kham cứ nhắc hoài.
Một tiếng than van thân cực nhọc,
Một oan chẳng chịu muốn gây hai.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
399
Thảo ngay con vẹn giữ cho bền,
Phải phận là phần đáng bậc trên.
Dìu dắt đàn em sau nối gót,
Con đường đạo đức bước càng lên.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
400
Có thân có khổ, khổ vì thân,
Nào có sướng chi cái kiếp trần.
Kẻ trí phải lo phương giải khổ,
Tìm thuyền Bát Nhã lánh mê tân.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
401
Chữ hiếu phải lo vẹn phận người,
Sanh thành đạo trọng há đâu chơi.
Buông trôi ví chẳng tròn nhơn đạo,
Còn có mong chi đến Ðạo Trời.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
402
Ðời qua thắm thoát cõi nhơn gian,
Sớm nở hoa kia chiều vội tàn.
Mái tóc điểm sương chưa học Ðạo,
Họa kề dầu hối khó than van.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
403
Tranh đua đã quá nửa đời người,
Thử hỏi phước phần được mấy mươi.
Mưu được phần mình thì tổn đức,
Của tiền dầu chất há an vui.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
404
Dư phước dành sau ấy thế hay,
May chơn bước gặp bóng Cao Ðài.
Sạch lòng để dạ vun nền Ðạo,
Phủi thế an vui đợi đến ngày.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
405
Nâu sồng khổ hạnh phép gần Tiên,
Như bước ướt chơn mới đến thuyền.
Gắng chí tập lần thân cực nhọc,
Bền tâm tu luyện mới là nên.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
406
Dọn mình cho sạch bớt phàm tâm,
Lẽ chánh tà kia phải xét thầm.
Ðừng bụng nghi nghi rồi hoặc hoặc,
Tự nhiên rõ thấu đạo cao thâm.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
407
Ðức tánh khen con có chí thành,
Lần đường Ðạo chẳng chút cầu danh.
Ghe phen cửa rách hiên nhà lủng,
Không quản lao đao giữ tiếng lành.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
408
Dò theo đường chánh chớ sai lầm,
Biết đạo cần trau một chữ tâm.
Tiên Phật nơi mình đâu phải khó,
Khó do chẳng trọn tấm chơn thành.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
409
Xử thế phải cho vẹn thế tình,
Trau tâm trau đức sạch chơn linh.
Bến mê rước khách thuyền đương đợi,
Ðưa đến đào nguyên hưởng phước lành.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
410
Ðạo đức gắng theo đỡ ít nhiều,
Ngày thâu bóng nhựt đã hầu xiêu.
Tu thân dầu khổ, thân tiên độ,
Có khó có nên nhọc phải chiều.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
411
Mùi đời biết đặng lắm chua cay,
Cay đắng kiếp người khổ ớ ai?
Ai dám xả thân hành chánh Ðạo,
Ðạo mầu theo dõi hết trần ai.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
412
Sao cho thành kỉnh Phật Trời thương,
Ðạo đức chăm lo vững mối đường.
Công nghiệp phải lo sanh chúng độ,
Ðàn sau để dấu kẻ soi gương.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
413
Rừng thiền trở gót mới thung dung,
Nhàn hạ riêng vui cảnh bá tùng.
Lao lực thế tình chi xạo xự,
Rửa tai chờ lóng nhạc năm cung.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
414
Thắm thoát đời qua cuộc bể dâu,
Ham vui chỉ chác cuộc mua sầu.
Lập thân muốn tránh đường mưa gió,
Tìm Ðạo nương mình vững nghiệp sau.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
415
Cõi thế tìm nơi đạo đức vào,
Lòng thành Thần Thánh chứng công lao.
Nhân sanh thấy khổ đưa tay cứu,
Chẳng mất phần sau địa vị cao.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
416
Lối ngay nẻo chánh gắng tìm đường,
Lánh chốn thị phi đạo mới tường.
Dòng bích thuyền từ còn đợi bến,
Thu qua gặp gió cánh buồm trương.
Ngọc Hoàng Thượng Đế – TNHT
417
Khoâng caàu lôïi, caàu danh tham duïc,
Khoâng laøm ñieàu taø khuùc haïi ñôøi,
Khoâng laøm khoù nhoïc cho ngöôøi,
Khoâng laøm chuyeän quaáy ñeå ñôøi phieàn phaân.
Cao Đài Tiên Ông – ĐTCG
418
Daãu ngöôøi duïng oai quyeàn huùng hieáp,
Cöù nhaãn hoøa baët thieäp thanh minh,
Chaúng vì sôï haïi hö mình,
Ngô tai, bít maét, veïn gìn loøng son.
Cao Đài Tiên Ông – ĐTCG
419
Hoài naøo meâ muoäi loãi laàm sanh,
Bieát Ñaïo toan phöông taäp taùnh laønh,
Vuøng vaãy thoaùt ra maøn haéc aùm,
Choáng ñöông luõ quæ böôùc cho nhanh.
Ngoïc Hoaøng Thöôïng Ñeá – ĐTCG
420
Laøm cho ñaïo ñöùc môû mang,
Laøm cho cô theå vöõng vaøng beàn laâu.
Sieâng caàn daàu phaûi daõi daàu,
Phaán taâm laäp chí môùi haàu neân thaân.
Ngoïc Hoaøng Thöôïng Ñeá – ĐTCG
421
Noi göông cuûa böïc thaùnh hieàn,
Söûa mình ñeán caûnh thaàn tieân höôûng nhaøn.
Chaùn ñôøi tìm choán tònh an,
Hoïc theo quaân töû, laùnh ñaøng tieåu nhôn
Ngoïc Hoaøng Thöôïng Ñeá – ĐTCG
422
Loãi roài maø bieát aên naên,
Hoùa Meâ thaønh Giaùc môùi raèng taøi ba.
Hai ñöôøng laø Phaät vôùi Ma,
Ñoïa sieâu chæ taïi chaùnh taø, do taâm!
Ngoïc Hoaøng Thöôïng Ñeá – ĐTCG
423
Phaûi naém giöõ Hieäp Hoøa Kieân Nhaãn,
Tònh taâm lo boån phaän laøm ngöôøi,
Loãi laàm thieân haï chôù buôi,
Xaáu xa meâ muoäi ñöøng cöôøi cheâ khen
Ngoïc Hoaøng Thöôïng Ñeá – ĐTCG
424
Laàn hoài taäp cho quen taùnh caùch,
Giöõ taác loøng trong saïch hoaøn toaøn,
Maëc tình ai thoùi doïc ngang,
Nhöõng ñieàu quaáy quaù chôù mang vaøo mình.
Ngoïc Hoaøng Thöôïng Ñeá – ĐTCG
425
Ngöôøi hieàn ñöùc khoâng caàn danh voïng,
Laøm thì öa coâng coïng hieäp hoøa,
Kính ngöôøi queân phöùc ñeán ta,
Töï nhieân thanh tònh gioïng taø baát sanh
Ngoïc Hoaøng Thöôïng Ñeá – ĐTCG
426
Bieát Ñaïo chôù noùi theâm noùi bôùt,
Toäi loãi ngöôøi ñôû vôùt chôû che,
Nhieàu caây môùi keát neân beø,
Anh em chung trí ñoàng heø nhau tu.
Ngoïc Hoaøng Thöôïng Ñeá – ĐTCG
427
Lo laäp chí vaãy vuøng cô hoäi,
Cöùu vôùt ngöôøi laën loäi beán meâ,
Tình ñôøi caàn phaûi chaùn cheâ,
Ñöøng mang nhöõng gaùnh naëng neà ai trao.
Ngoïc Hoaøng Thöôïng Ñeá – ĐTCG
428
Khoâng chòu laõnh nhöõng phaàn khen ngôïi,
Khoâng chòu laøm tö lôïi toån nhôn,
Khoâng oaùn ñeå tieáng khinh lôøn,
Ham laøm ñaïo ñöùc nghóa nhôn goïi laø
Ngoïc Hoaøng Thöôïng Ñeá – ĐTCG
429
Ngöôøi hieàn chaúng khoe khoang töï ñaéc,
Lo cho ngöôøi tai maét ích chung,
Gìn taâm chaúng ñeå buoâng lung,
Cuùi loøn nhaãn nhòn giaây duøng döùt coi!
Ngoïc Hoaøng Thöôïng Ñeá – ĐTCG
430
Ngöôøi hieàn ñeå ngöôøi ta bieát ñoù,
Thì cuõng chöa thieät roõ ngöôøi hieàn,
Ngöôøi hieàn an tònh nhaãn kieân,
Lo laøm aâm ñöùc môùi thieàn taâm linh.
Ngoïc Hoaøng Thöôïng Ñeá – ĐTCG
431
Cao thöôïng laøm neân leõ hieäp hoøa,
Hieäp hoøa môùi coù caùc con ra,
Tu thaønh tieân phaät do hoøa hieäp,
Hieäp nhöùt hö khoâng ôû vôùi Giaø.
Ngoïc Hoaøng Thöôïng Ñeá – ĐTCG
432
Hieäp taøi ñöùc doài daøo taùnh thieän,
Noi Ñaïo Trôøi taân tieán ñöôøng tu,
Daàu cho nhöõng keû ñui muø,
Cuõng thöông meán caû sôùt buø chia lo.
Cao Ñaøi Tieân Tröôûng – ÑTCG
433
Naâng cao giaù trò cuûa ngöôøi tu,
Tu luyeän taùnh taâm veït aùm muø,
Muø mòch khaùm traàn lo nhaûy thoaùt,
Thoaùt voøng danh lôïi maëc ngao du.
Cao Ñaøi Tieân Tröôûng – ÑTCG
434
Ngöôøi khoâng Ñaïo nhö hoà khoâng ñaùy,
Chöùa bao nhieâu noù chaûy baáy nhieâu,
Ngöôøi troøn ñaïo ñöùc xuoâi chìu
Nhö thuyeàn saün nöôùc gioù xuoâi thuaän ñöôøng
Cao Ñaøi Tieân Tröôûng – ÑTCG
435
Ngöôøi quaân töû bao giôø boû ñöùc!
Ñöùc laøm neân thöôùc möïc cho ngöôøi,
Ñöùc coøn muoân vaät toát töôi,
Ñöùc minh, minh ñöùc raùn khöôi cho ñôøi.
Ngoïc Hoaøng Thöôïng Ñeá – ĐTCG
436
AÂm ñöùc tôï nhö vaàng traêng choùi,
Khoâng khoe mình hay gioûi cao sang,
Söûa mình chaùnh ñính hoaøn toaøn,
Troïng ngöôøi nhö ngoïc, nhö vaøng, nhö chaâu.
Ngoïc Hoaøng Thöôïng Ñeá – ĐTCG
437
Thuù xaû thaân thieät laø khoå haïnh,
Chòu naéng möa noùng laïnh vì ñôøi,
Nhoïc nhaèn taâm chí chaúng lôi,
Mieãn sao giuùp ích cho ngöôøi ñaëng thoâi
Ngoïc Hoaøng Thöôïng Ñeá – ĐTCG
438
Ngöôøi quaân töû vöõng vaøng taâm chí,
Choïn ñöôøng ngay tröïc chæ taây phöông,
Kìa laø tröôùc maét muoân ñöôøng,
Laïi qua quanh queïo phaûi töôøng choïn ñi.
Ngoïc Hoaøng Thöôïng Ñeá – ĐTCG
439
Boån phaän tu phaûi ñaønh khôø daïi,
Ngöõ ngoân gìn leõ phaûi ñieàu hôn,
Tu roài ñöøng giaän, chôù hôøn,
Ñeå taâm thanh tònh, linh ñôn kieát thaønh.
Cao Ñaøi Ngoïc Ñeá – ÑTCG
440
Sao khoâng bieát taàm ñöôøng chaùnh ñaïi,
Meâ lôïi danh maéc phaûi toäi tình,
Khoân chi choân caû taùnh linh,
Hai ñöôøng, ñöôøng nhuïc, ñöôøng vinh, choïn laøm.
Cao Ñaøi Ngoïc Ñeá – ÑTCG
441
Ngöôøi quaân töû chaúng xa taâm taùnh,
Gìn caùi taâm cho chaùnh ñaùng tin,
Noù laø moät vaät thaàn minh,
Ñöøng cho luïc duïc, thaát tình laáp choân.
Cao Ñaøi Ngoïc Ñeá – ÑTCG
442
Taâm raùn ñuùc muoán troøn hay meùo,
Taâm nhôø ngöôøi thôï kheùo ñoù con,
Taâm gìn ñöøng ñeå hao moøn,
Laøm cho nhô baån thì coøn chi khoâng.
Cao Ñaøi Ngoïc Ñeá – ÑTCG
443
Hỡi con ôi! Đây tình Từ Mẫu,
Có con nào hiểu thấu lòng Già;
Gieo mầm bác ái vị tha,
Tu thân học Đạo cho hòa vạn dân
Diêu Trì Kim Mẫu – TGST
444
Đường đời còn lắm nẻo chông gai,
Bước Đạo bền lòng khéo trở xoay;
Chánh nghĩa lo hành trong chánh Đạo,
Ngày kia sẽ gặp phúc ân đầy.
Đông Phương Chưởng Quản – TGST
445
Tiên phàm nào phải cách đâu xa,
Chính ở nơi lòng của chúng ta;
Sáng suốt từ bi là Thánh Phật,
Tham sân ám muội ấy tinh ma.
Vạn Hạnh Thiền Sư – TGST
446
Trừ tam độc tham sân si muội,
Để nhẹ mình dong ruổi đường tu;
Tham thiền nhập định công phu,
Nuôi hồn dưỡng phách ôn nhu thanh nhàn
Vạn Hạnh Thiền Sư – TGST
447
Tu thì phải rán chừa tánh tục,
Ví đem phèn nước đục lóng trong;
Thánh xưa cũng ở trần hồng,
Thoát ra nhờ bởi cõi lòng tịnh thanh.
Vạn Hạnh Thiền Sư – TGST
448
Lòng quảng đại thênh thang rộng mở,
Là Niết Bàn cơ sở vốn đây,
Thương đời khốn khổ nạn tai,
Động lòng trắc ẩn ai hoài tha nhân
Vạn Hạnh Thiền Sư – TGST
449
Còn ở thế vai tuồng thế sự,
Tùy cơ duyên cư xử cho xong,
Dùng phèn nước đục lóng trong,
Tập rèn tư tưởng tâm hồn thanh cao
Vạn Hạnh Thiền Sư – TGST
450
Ðừng chấp nê sắc màu bên ngoại,
Mà gây nên trở ngại bước đường,
Ðạo thường dạy tạo tình thương,
Từ bi, bác ái trên đường quả công.
Vạn Hạnh Thiền Sư – TGST
451
Làm công quả đủ đầy phúc đức,
Tuy vô hình chẳng mất đi đâu,
Tu lo xây bắt nhịp cầu,
Nhịp cầu thông cảm tự đầu bắc nam.
Vạn Hạnh Thiền Sư – TGST
452
Mỗi người đều có Đạo trong mình,
Đạt được là nhờ trọn đức tin;
Cố gắng phân thanh cùng lóng trược,
Tánh phàm lặng lẽ hiện tâm linh.
Vạn Hạnh Thiền Sư – TGST
453
Nương cõi tạm hằng ngày tu tánh,
Gội rửa lòng đức hạnh trau tria;
Sớm chiều sáng tối trưa khuya,
Một lòng chẳng đổi trau tria giữ gìn
Vạn Hạnh Thiền Sư – TGST
454
Tập thánh tâm cho mình Thánh-thiện,
Để tập làm công chuyện Thánh-nhơn;
Trên đường đạo đức chen chơn,
Quay về chốn cũ phục huờn vị ngôi.
Vạn Hạnh Thiền Sư – TGST
455
Đừng buông thả theo đời giả tạm,
Bị cuốn lôi theo đám lợi danh;
Kiến bò miệng chậu quẩn quanh,
Suốt đời không khỏi cái vành chậu kia.
Vạn Hạnh Thiền Sư – TGST
456
Tâm vương ngự trị ở con người,
Đó cũng là nơi hiệp với Trời;
Nếu biết không gây nhiều nghiệp lớn,
Thuận theo Thiên lý khỏe muôn đời.
Vạn Hạnh Thiền Sư – TGST
457
Nghèo tiền nghèo bạc chẳng hề đâu,
Đạo đức gìn trau được đủ giàu;
Diệu hữu trường tồn trong một lẽ,
Chơn thường không chuyển bởi ba đào.
Vạn Hạnh Thiền Sư – TGST
458
Tiên Phật trước cũng người thế tục,
Nhờ biết lo tu đức, tu công;
Gian lao chẳng lúc sờn lòng,
Khó nghèo Đạo hạnh mãi không xa mình.
Vạn Hạnh Thiền Sư – TGST
459
Sống như kẻ thường tình bên ngoại,
Nhưng bên trong mãi mãi trau giồi;
Tâm đăng mỗi lúc sáng ngời,
Nặng phần đạo đức, nhẹ phần lợi danh.
Vạn Hạnh Thiền Sư – TGST
460
Lòng quyết chí tu hành sớm tối,
Lỡ mảy mai lầm lỗi điều chi;
Ăn năn cải hối tức thì,
Cho lòng an định lương tri lố bày.
Vạn Hạnh Thiền Sư – TGST
461
Tình thương không luận với người nào,
Giàu có sang hèn hoặc thấp cao;
Phải tập tánh tình theo các Đấng,
Từng giờ, từng phút cố giồi trau
Vạn Hạnh Thiền Sư – TGST
462
Người tu hành tâm không vọng động,
Dầu cảnh đời gió lộng sóng xao,
Tâm như gương sáng làu làu,
Không vương phiền não, thoát rào quả nhân
Diêu Trì Kim Mẫu – TGST
463
Sống cuộc đời con hơn kẻ khác,
Từ tinh thần thể xác bạc tiền;
Ngàn xưa con tạo phước duyên,
Kiếp này mới hưởng, nhớ truyền kiếp sau
Diêu Trì Kim Mẫu – TGST
464
Nếu con mãi lo âu thế sự,
Mang nghiệp trần lành dữ đeo đai,
Xuân sang Xuân vẫn còn hoài,
Chuỗi đời đếm hạt không tài vượt qua
Diêu Trì Kim Mẫu – TGST
465
Trước hết phải ngọt ngon lời nói,
Hành động đừng xoi bói một ai,
Tình thương ban rải đó đây,
Khoan dung phá chấp ngày ngày nghe con
Diêu Trì Kim Mẫu – TGST
466
Tình đạo hữu giữ tròn chữ tín,
Cộng tình thương chí kỉnh chí thành,
Thay vì hơn thiệt đua tranh,
Kết đoàn hội họp bạn lành dìu nhau.
Diêu Trì Kim Mẫu – TGST
467
Những biến nạn phù du tới tấp,
Kết đoàn nhau đặng lập quả công;
Cho qua bao cuộc gió dông,
Tình thương là sức đại đồng vững an.
Diêu Trì Kim Mẫu – TGST
468
Hãy tự mình tiến thân đạo đức,
Hãy nấu nung tâm thức quân bình;
Cứu đời cho hết nghiêng chinh;
Bằng câu hòa thuận bằng tình Thiêng-Liêng
Diêu Trì Kim Mẫu – TGST
469
Đừng rằng tại bị lắm nghe con,
Việc méo khéo tu cũng được tròn,
Tên tuổi các con đừng để mất,
Diêu-cung Mẹ sẵn bút và son.
Diêu Trì Kim Mẫu – TGST
470
Để ghi tên tuổi trẻ tu hiền,
Hành đạo, giúp đời cần mẫn siêng,
Sớm tối đạo đời toan liệu gánh,
Sao cho khỏi hổ mặt trò Tiên.
Diêu Trì Kim Mẫu- TGST
471
Hãy làm phước tu bòn công đức,
Hãy làm nhân góp sức chung công,
Việc chi mình chẳng hài lòng,
Đừng làm kẻ khác trong vòng thế gian
Diêu Trì Kim Mẫu – TGST
472
Lỗi rồi mà biết ăn năn,
Hóa Mê thành Giác mới rằng tài ba.
Hai đường là Phật với Ma,
Ðọa siêu chỉ tại chánh tà, do tâm!
Diêu Trì Kim Mẫu – TGST
473
Nghe lời Mẹ dạy buổi hôm nay,
Vững một niềm tin thoát đọa đày,
Xóa bỏ chi chi còn tánh tục,
Tinh thần đạo đức mới hăng say.
Diêu Trì Kim Mẫu – TGST
474
Hễ hướng đạo trọng về đức độ,
Là đàn anh mọi chỗ dung hòa,
Vì người chớ nệ thân ta,
Vì Thầy, vì Đạo, có ta, có người.
Diêu Trì Kim Mẫu – TGST
475
Thành Đạo do con trọn chí thành,
Ngăn ngừa tư dục ở tâm sanh,
Bụi trần chớ để mờ chơn tánh,
Ngôi vị Tiên Cung Mẹ sẵn dành
Diêu Trì Kim Mẫu – TGST
476
Con muốn yên, ngày hằng lo Đạo,
Tu hiện thời mà tạo tương lai,
Tránh bao nhiêu nghiệp trần ai,
Khỏi bao nhiêu cảnh họa tai khổ sầu.
Diêu Trì Kim Mẫu – TGST
477
Việc phải trái sớm chiều đây đó,
Việc nghĩa nhân khắp ngõ cùng đàng,
Tình thương lẫn với thù hằn,
Khi hờn, khi giận, cố dằn cho qua
Diêu Trì Kim Mẫu – TGST
478
Con phải cố khêu đèn chơn lý,
Cho người đời để ý nhìn theo,
Nữ nam chẳng luận giàu nghèo,
Tình thương bủa rộng nhắm vào hành y.
Diêu Trì Kim Mẫu – TGST
479
Tu đi con! giữ lòng bác ái,
Tu đi con! gây lại tình thương,
Kêu nhau chung bước một đường,
Đừng phân màu sắc khác thường trắng đen
Diêu Trì Kim Mẫu – TGST
480
Tu con sửa cái “Ta” trước nhứt,
Tu con vun cội đức sau này,
Cõi trần tỉnh tỉnh say say,
Đạo là phương pháp chữa ngay bịnh trần.
Diêu Trì Kim Mẫu – TGST
481
Cùng một nhà thương nhau đùm bọc,
Cùng một đoàn chí dốc đỡ nâng;
Binh nhau vì một giống dân,
Giúp nhau vì một tình thân đạo đồng.
Diêu Trì Kim Mẫu – TGST
482
Không chấp có cho lòng rộng mở,
Không biệt phân ý tợ biển sâu,
Tình thương trải khắp đâu đâu,
Vị tha vong kỷ mới hầu thi công
Diêu Trì Kim Mẫu – TGST
483
Sớm biết lo thân độ lấy thân
Oan khiên nghiệp chướng cỡi lần lần
Gieo mầm đạo đức cho mai hậu
Hột giống Nguyên Nhân được trọn phần.
Diêu Trì Kim Mẫu – TGST
484
Nghiệp lành dữ rốt rồi là nghiệp
Sắt hay vang đều xích xiềng thân
Chi bằng tâm chí lâng lâng
Nhổ mầm tình thức đoạn nhân tục phàm.
Diêu Trì Kim Mẫu – TGST

Bài viết khác:

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *