Lập Đức Bồi Công

Ngày đăng: 02-10-2010 | Lượt xem: 3267
LẬP ĐỨC BỒI CÔNG
Vạn Quốc Tự, Tuất thời mùng 8 tháng 3 Nhâm Tý (21-4-1972)

      DIÊU TRÌ KIM MẪU, Mẹ mừng các con, Mẹ miễn lễ, các con đồng an tọa.
      Mẹ đến trần gian giờ này để dạy các con trên bước đường tu thân học Đạo lập đức bồi công. Vì Mẹ biết các con lòng vẫn còn lo nghĩ đến giờ khắc giữa lúc loạn ly, nên Mẹ cũng thương xót cho các con. Mẹ sẽ dạy qua phần hành sự để các con biết rõ đường lối mà làm. Vậy các con đồng tịnh tâm nghe Mẹ dạy:
      Hỡi các con! Hiện tình thế sự ngày nay, tuy đối cảnh hãi hùng khốc liệt, nhưng Đức CHÍ TÔN và các Đấng Thiêng Liêng đã dạy các con từ lâu lắm rồi, nếu các con đã chuẩn bị đúng theo lời dặn dò của Đức Chí Tôn và chư Phật Tiên Thánh Thần thì ngày nay các con sẽ vững vàng trong bổn phận hành đạo độ đời.
      Các con ôi! Các con có lưu ý đến những gì mà chư Phật Tiên đã dạy không? Đến ngày nay và những ngày kế tiếp cho đến cuối Hội Long Hoa sẽ còn bao nhiêu đoạn đường mà các con phải trải qua. Như vậy với sứ mạng to tát của Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ, các con phải làm sao cho xứng đáng với bổn phận của mỗi con.
      Tình Vô Cực vô cùng vô tận, hàm chứa bao la đối với vạn linh vạn vật. Các con là con cái của Mẹ, các con cần phải nghiền ngẫm những lời Mẹ dạy để tu tập cho nên một sứ mạng tín đồ môn đệ Đức Cao Đài trong kỳ tận độ.
      Muốn được vậy, việc trước nhứt các con phải luôn luôn giữ một lòng bác ái trước mọi người. Lòng bác ái của các con thể hiện qua tác phong hành động, ngôn ngữ của các con. Các con đã bước chơn vào nấc thang thượng thừa, tức là ái vật. Ái vật là nấc thang đầu tiên, mà ái nhơn là nấc thang cao nhứt trong cửu phẩm. Vì ái vật, ái nhơn được rồi, tức thị là vong ngã. Nếu các con đã vong ngã, tất nhiên sẽ phát hiện cái chơn thân tức là đại ngã. Các con sẽ chứng quả trong chỗ giai không đó.
      Khi các con đã thật lòng bác ái, các con không còn thấy người sang kẻ hèn, người dại kẻ khôn, người uy quyền kẻ yếu đuối, người thân kẻ sơ. Đã không chia cách như vậy, lòng các con là một cõi bồ đề, một cõi niết bàn, một Cung Diêu Trì và chính con sẽ ở trong Thượng Đế.
      Con ơi! Vì chỗ quí tiện, dại khôn, danh quyền, lợi lộc mà ngày nay cũng như bao nhiêu triệu triệu năm đã qua và sẽ đến, diễn ra biết bao điều bi đát thương tâm, làm cho chư Phật Tiên cũng phải động lòng lâm trần giáng thế, độ rỗi bằng mọi cách. Nếu các con tự biết nguyên căn bổn tánh của mình và tự trau giồi, tự giác ngộ thì trường sát kiếp, các con sẽ là một cứu tinh. Còn nếu các con không giác ngộ, không vững niềm tin trong đạo đức, các con khó tránh trường sát kiếp ở nay mai. Sự bảo đảm cho các con tức là đạo tâm của các con đó.
      Việc kế tiếp là trong tinh thần cứu cánh, mỗi cơ hội là mỗi lần các con tạo nên công đức, bồi nên âm chất và lo cho linh tánh ở mai sau. Nên từ đây các con có sứ mạng trọng đại hãy kêu gọi tất cả con cái của Mẹ đồng chung hợp tinh thần đạo đức để cùng nhau kết chặt tình tương trợ tương thân, đối nội cũng như đối ngoại.
      Tất cả vạn linh sanh chúng đều là con cái của Mẹ, không riêng gì một số ở Việt Nam. Các con đã được sự cứu cánh, cận kề bên các con, ví như thuyền Bát Nhã cập bến sông mê trong cơn đại loạn, nếu con nào không sang thuyền, phải chịu tai ách, đó là tự ở các con.
      Thời gian qua, các con chưa làm đủ bổn phận đối với chương trình của các con, để lần hồi tuổi tác ngày càng tăng trưởng, nỗi đời nỗi Đạo buộc ràng, cây to càng ngày càng cỗi, người càng lúc càng già. Bởi chưa đạt được cái đạo lý thâm uyên nên chịu nghiệp sanh, bịnh, khổ.
      Trước những công việc không phải nặng nề, nhưng các con không làm được, đó là nặng ở phần ưu tư thế sự, lo lắng nhiều bề, nên không đủ tinh thần để sinh hoạt trong chương trình hành sự. Đứa trọng trách cũng không quan tâm đến trọng trách, đứa có tài thiếu tận tâm mở mang cho chương trình được khuếch sung mỹ mãn, nên mỗi khi gặp một cơ hội công quả nào, các con phải khổ công chạy tới, chạy lui, lo sau liệu trước, mệt nhọc trong sự miễn cưỡng đã làm cho các con càng thêm mệt nhọc. Mẹ khuyên các con nên bình tĩnh để tự mình sắp xếp cho mình một đường lối hành sự, một thời khóa biểu hành sự đúng lúc, và một cơ cấu trong đầu óc, trong tinh thần. Các con phải nghĩ ngay đến cái ngày mà các con đã kiệt sức, trái sắp chín mùi phải rời cành về gốc, những hạt nhân các con phải hun đúc, phải để hết tâm lực vào đó để tạo hạt nhân đạo đức ở ngày mai. Có như vậy các con mới thấy bình thản tâm trung, mới phân biệt được đường ngay lẽ chánh mà điều hành mọi việc trong khi cứu cánh vạn linh.
      Mẹ mừng là mừng cho các con có một tâm chí kiên trì chịu cực nhọc gian lao không hề nản, nhưng Mẹ khuyên là khuyên các con nên bớt những sự cực khổ gian lao để tinh thần sáng suốt. Con đã bước lên nấc thang thượng thừa, tức là con phải để chân trên nấc thang ấy và đừng bao giờ bỏ chân lại nấc thang sau. Nếu con diên trì làm sao vượt lên cho kịp, và con hãy chừa chỗ trống để dang tay hướng dẫn các em của các con bước lên. Công việc ngày mai các con lo liệu không ít, Mẹ đến ban hồng ân cho các con và cũng lưu ý cho các con tạo cơ hội cho mấy đứa Thanh Thiếu Niên bước lần lên ngưỡng cửa Cao Đài để nhận sự ban ơn của Đức Chí Tôn trước sứ mạng cao cả ngày mai của chúng nó.

Thi:
Hỡi các con ôi! rán chí bền,
Trước dìu sau dắt sớm cho nên;
Nên công quả trọng an nhơn loại.
Nhờ ở trong muôn một đáp đền.

Những cơ đồ sự nghiệp nơi thế gian là giả tạm. Đã tạm thì có chi là thực, nếu không thực thì hà tất phải đoái hoài đến. Dầu xây đông trở tây, chi này phái nọ, rốt cuộc tạm cũng hoàn cho cõi tạm, mà cái đắc quả của các con là hành động, là tu tập mà thôi.
      Những trật tự sắp xếp chu đáo để dễ dàng hành đạo trong một tổ chức, các con nên tôn trọng mới được điều hòa để tiến hành. Mẹ mừng các con nam nữ được vững tinh thần để lần bước lên đường giải thoát. Con ôi, đừng bao giờ con nhọc tâm suy nghĩ đường này cao, nẻo kia thấp. Sự thấp cao chỉ ở trong lòng con cũng như biển sâu non cao ở trong vũ trụ. Chỉ sợ con cao không trèo tới, mà thấp đi cũng chẳng cùng, đó là đọa lạc. Con người sở dĩ chịu luân hồi nghiệp quả do cái hướng vọng, cái chấp ngã, con biết con đường đó sai, là bàng môn, là tả đạo thì nên tránh đi.
      Mỗi một bước đường của các con là có Mẹ nâng đỡ, Mẹ khuyên các con đừng ngỡ ngàng sợ sệt. Hãy cố gắng trì tâm kiên nhẫn mà tu hành.

Thi:
Ơn lành Mẹ rưới khắp con thơ,
Mỗi đứa thanh tâm để hưởng nhờ;
Mang trọn tình thương ra cứu thế,
Diêu Cung Từ Mẫu sẽ trông chờ.
Bài:
       Hãy hun đúc tinh thần nữ phái,
       Trước cuộc đời oằn oại đau thương;
              Bấy lâu tu học đạo trường,
Từ bi, bác ái mở đường cứu nguy.
       Có Đức MẸ DIÊU-TRÌ hộ độ,
       Cùng Phật Tiên ban bố ân lành;
              Cơ quan độ tận chúng sanh,
Chung hòa góp sức thực hành tình thương.
       Vậy mới gọi mở đường đại chúng,
       Vậy mới rằng công dụng đạo mầu;
              Con ôi! núi hóa ruộng dâu,
Vì chưng nhân loại đáo đầu trả vay.
       Trước sứ mạng Cao Đài cứu thế,
       Trong tinh thần huynh đệ đại đồng;
              Nam trang hợp sức quần hồng,
Thực thi bác ái với lòng vị tha.
Ngâm:
Thương con ban bố điển lành,
Cho con sáng suốt thực hành đạo tâm;
Cứu người khỏi cảnh luân trầm,
Giã con ở lại, cung thâm Mẹ về.

      Mẹ ban ơn toàn thể các con, nhớ lời Mẹ dạy, Thăng.

Bài viết khác:

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *