Chàng võ sĩ đạo và người nông phu

Ngày đăng: 27-01-2013 | Lượt xem: 2363

nóng giận

Một võ sĩ samurai đến thu nợ của một người nông phu. Người nông phu nói:

-“Tôi xin lỗi, nhưng vụ mùa năm vừa qua thật tệ, thành thử tôi không có đồng nào để trả tráng sĩ cả.”

Chàng võ sĩ samurai nổi nóng, rút kiếm ra định giết người nông phu ngay lập tức. Rất nhanh trí, người nông phu lên tiếng xin tha mạng, đồng thời nói thêm:

– “Tôi cũng đã từng có dịp học võ và sư phụ tôi khuyên không nên đụng đến kiếm khi đang tức giận.”

Chàng võ sĩ samurai nhìn người nông phu một lúc, sau đó từ từ hạ kiếm xuống, trầm giọng:

– “Lời của sư phụ ngươi rất cao siêu. Sư phụ ta cũng dạy như vậy. Nhưng đôi khi ta không kềm chế được nỗi giận dữ của mình. Giờ ta gia hạn cho ngươi thêm một năm để trả nợ. Lúc đó chỉ thiếu một xu thôi chắc chắn ta sẽ giết ngươi.”

Lúc chàng võ sĩ samurai trở về nhà thì trời đã đã khá muộn. Chàng ta nhẹ nhàng đi vào nhà vì không muốn đánh thức vợ. Nhưng bất ngờ, chàng ta kinh ngạc khi thấy vợ mình và một kẻ lạ mặt mặc quần áo của một võ sĩ đạo samurai đang ngủ trên giường. Nổi điên lên vì ghen và giận dữ, chàng võ sĩ đạo giơ kiếm định giết cả hai, nhưng đột nhiên lời của người nông phu văng vẳng bên tai:

– “Không nên đụng đến kiếm khi đang tức giận.” 

Chàng võ sĩ samurai ngừng lại, thở dài, sau đó cố tình gây ra tiếng động lớn. Vợ chàng và người mặc đồ võ sĩ đạo kia thức dậy ngay sau đó. Kẻ mặc đồ võ sĩ đạo kia hóa ra chính là mẹ chàng ta.

Chàng võ sĩ đạo gào lên:

– “Chuyện này là sao vậy? Suýt nữa con đã giết cả hai người rồi!”

Vợ chàng ta giải thích:

– “Vì sợ kẻ trộm lẻn vào nhà nên thiếp đã cho mẹ mặc quần áo của chàng để dọa chúng.”

Một năm sau, người nông phu gặp lại chàng võ sĩ đạo samurai, phấn khởi nói:

-“Vụ mùa năm vừa qua thật tuyệt vời! Tôi đến để trả nợ cho tráng sĩ đây. Xin tráng sĩ cho phép tôi được trả thêm chút tiền lời, coi như chút gọi là từ lòng tri ân của tôi đối với tráng sĩ.”

Chàng võ sĩ đạo samurai mỉm cười, nói:

– “Hãy giữ lấy tiền của ngươi đi. Ngươi đã trả nợ rồi. Hiện giờ chính ta đây mới là kẻ thiếu nợ ngươi.”

Hãy hóa giận dữ thành yêu thương: “Lòng oán giận không bao giờ chiến thắng được lòng oán giận. Chỉ có lòng yêu thương mới có thể xoa dịu được lòng oán giận” – Đây là một định luật vĩnh hằng.

Hao Quang sưu tầm

Bài viết khác:

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *